Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2016

NHỌC NHẰN NGHỀ KHÒ CHỮ


Đến ngày BC, rạo rực niềm vui và nỗi niềm.
Dẫu sao đã từng là biên tập viên đong xèng báo chí cách mạng ông Cụ.
Kỷ niệm nhỏ khó quên phết:

1. Lúc đi học, thầy toán yêu, cô văn thích, toán tốp 10 văn thì có 1-0-2, sau này thì sử lên ngôi ở các lớp dặt dẹo, riêng tư tưởng ông cụ thì 9.5 chưa từng có trong lịch sử môn học ở lớp bồi dưỡng kỹ thuật bắn đòm cao cấp.
Dưng miềng theo khối A cho oách giai. Bọn học văn siêu đẳng khóa ấy vẫn kính nề tay viết thông thoáng, khoáng đạt nhất là bình luận chủ nghĩa anh hùng cách mạng và chất lãng mạn cộng văn sản và ngôn ngữ nhân dân…Bọn lớp trên phải mượn tập vở của miềng đọc văn, bao năm điểm tổng kết văn miềng toàn nhất lớp, khối cỡ trên (6, nhí) thoai. Cô dạy văn băn khoăn khi miềng quyết thi khối A, đoạn tuyệt một con đường dẫn tới “thiên tài” như cô nói cả đời 20 năm dậy chưa thấy văn phong chữ viết ai hay chẹp hơn Kiểm.

2.Những bài học thuật cao kiểu zư sắp bảo vệ tiến sỹ, lấy điểm công trình phong giáo sư, hoặc cỡ giám đốc sở trở lên đánh bống tên tuổi để thăng chức đều qua tay miềng Edit. Nay nhiều cô chú đang thượng cấp, vào Bê và có một số về hiu rồi. Họ có thể nhớ hoặc quên, chẳng quan trọng gì.

2.1. Một lần xử lý bài cô A,…miềng đọc và phát hiện ra đó là bài lược từ sách giáo trình đang cũ ở NEU, miềng phải trao đổi với tác giả là cô giáo đại học đang “rau muông chấm cơm”. “Rau muống” nói: Đấy là sách của bố tôi,…Ôi giời ơi, suýt ngất trên bàn,…bình tĩnh chuyển hướng thì ra cô là con dâu của Bộ trưởng, Chủ nhiệm, sau cha con đều làm Bộ trưởng CNVP CP.

 2.2. Một thằng chém gió bàn bia, sau nó mang bài đến vì sắp bảo vệ tiến sỹ. Miềng đọc và phát hiện đó là bài tham luận ở Hội thảo học viện Ông Cụ. Thằng này bố láo đến mức xóa mẹ tên cha, viết tên nó vào. Miềng bảo bài tham luận của tác giả khác. Nó lại bảo bố đẻ tôi, lần này thì không thể ngất được, miềng bào chiều nay tu bia, tôi chỉ cho cách lược bỏ, bổ sung chứ để nguyên nó kiện mày chết chứ tao không việc gì, nó sợ mà phải phục.

 2.3. Nhiều lần với một đống báo cáo, báo cầy,…của xyz, Quý báo bảo rmiềng “hàng dựng”, miềng bảo chuyện nhỏ như con thỏ. Cặm cụi dựng lên, đăng bài, giới trí thực học thuật đồn đại đánh giá cao phết- đổi mới tư duy kinh tế, dẫn dắt vào kinh tế thị trường, miềng thì cháo lòng tiết canh tràng lợn non ròn chúng mời chén. Chúng cho miềng một nhời cũng ấm “ Tôi đọc bài ông biên tập, chỉnh sửa tôi mới hiểu tôi định nói gì”

Có lần không đi nhậu được, chúng gửi phông bì, tao nhã phết, cỡ chỉ vàng bằng >3 triệu VND thấy “đâm thuế chém mướn” cũng được. Lần gặp Cụ Tổng giờ, khi đó cũng chỉ hơn mình một ngạnh, cụ viết theo kiểu “ống đu đủ” bọn vào Bê sướng chết đi được, cụ biết miềng là tay viết, khò chữ , đặt miềng viết, mình không nhận lời.

2.4. Hội thảo, bọn chúng đặt bài, miềng viết chuẩn, tư liệu, số liệu sơ đồ óng nuột. Thằng H trong BTC Hội thảo, nay PGS dám cắt đoạn hay nhất của miềng đưa vào bài của một tác giả sắp lên GS. Miềng bảo, ông liều nhở, kiện tụng là ông và bạn ông toi đấy, tài liệu ông đạo cho bạn ông tôi đã đưa vào sách có bản quyền rồi, lúc khác ai phát hiện ra là toi đấy. Nó xấu hổ, bảo “ông bỏ qua”.

2.5. Một bài báo nghiên cứu vớn đề giao thông nông thôn và giám sát cộng đồng sau vụ ăn vạ nhau ở Thái Lọ và nhiều nơi, sắp in thì tay TBT gọi mình tiếp khách, biết ngay mà, ông khách là hiệu trưởng Cao đẳng đang hợp thức làm đốc tơ,…xin bài của miềng. Miềng bảo được, hắn gửi mình đúng tờ 100K ông cụ uống bia, tuy nhiên miềng biết tay TBT cũng no đủ vụ đánh tráo này. Đời vụn vặt giang hồ thiếu gì chỗ vì đã từng nhận 100K ông Obama  thằng khác bồi dưỡng công “khò chữ dựng hàng” thì mặc cả làm gì, tri thức phải “lịch văn lãm”.

2.6. Bọn nghề báo chí chuyên nghiệp thì thôi rồi, chúng rất ẩu khi viết, qua tay mình chúng sướng, nhưng có thằng rất tùy tiện chữ nghĩa, nhất là dùng chữ Tào  kiểu “mục sở thị” tỏ ra là là chứng kiến, miềng bảo “dùng từ khác” chữ nghĩa Việt không đến nỗi thiếu. Rồi chúng bảo “các sếp nói thế nào em viết thế ấy” . Miềng bảo họ nói sai thì  phải biết, chứ họ nói gì viết ấy không được, đừng dông dài mà phải rút gọn, có điểm nhấn và mềm văn phong, tế văn nghị, rưng không tôm cá đâu.

2.7. Thợ báo HT gặp miềng khi zững bài sắc lẹm tung ra trên “Vua Lá Cải”, ông bảo có tính “gây gổ”, rưng lần khác miềng ký bút danh XYZ, HT UVTW đạo bài của miềng đăng lên vườn cải của ông,  sau đưa vào sách cho các thế hệ bí cháo tham khảo. Miềng kệ, đời trộm đạo của bậc cao hơn miềng biết thì anh HT làm nghề mưu sinh, tất yếu bỏ qua.

2.8 Kỷ niệm nữa là một bài nghiên cứu được phát trên đại chúng, miềng nhận được điện thoại từ các tay báo gạo cội như TP,X,Z…và một người có vẻ zư tiền bối, tỷ tê hỏi rằng miềng sinh năm 3 mấy hay 4 mấy, kinh qúa,…miềng cười mà rằng đó là năm sinh của “bố em”. Bọn cò thường dẫn khách như NCS nước ngoài từ US, Denmark, Laos, Japan trao đổi học thuật, thông tin, bọn chúng lắng nghe, kính trọng zưng not payment, thằng Japan ở JETRO đầu gập xuống tao nhã tặng miềng cái quạt kiểu quân sư,…


Những tay “Editors” miềng gặp chúng cũng chật vật, nhọc nhằn, có thằng kể, có sếp bảo “ông cứ sửa ngữ pháp cho tôi” nó bảo “cái đó thuộc bác” cả tập 500 trang nó biên tập được triệu bạc ông Cụ, kêu như vạc.

Huynh đại ca, TTBBT cũng từ báo đi lên, Huynh không giỏi viết nhưng nói, chém gió kinh, cứng sắc, kiên cường tỷ như không đa đảng là không, nếu phải hy sinh hết thì BBT, BCT phải sống để dẫn dắt dân tộc làm lại cuộc đời, đại thể vậy mà huynh cạ với bác cả xây dựng Đảng kiểu tò vò. Trên diễn đàn huynh chém mạnh uống nước chém càng dữ.

Tư tưởng chỉ đạo là miềng đặt miềng vào cần lao trung bình tiên tiến đọc hiểu được chứ không cường hào báo áp chế người đọc, hoặc cao siêu học thuật. Để có được kỹ năng nghề, miềng đọc sách nghề của Mỹ xuất bản ở VNCH,…thấy hay phết về khái niệm, phương pháp, cấm kỵ,... mà tên T đầu trưởng HV BC bảo là “phản động”.

Và các đống tư liệu chồng chất đặt từ đất lên trên bàn làm việc miềng đều đọc đánh dấu với một Me-mo-ry “thiên tài” như “tiên tri” của cô giáo dậy văn.

Em không bao giờ quên mong muốn kỳ vọng của Cô.