Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

AN TƯ CÔNG CHÚA (Liệt truyện)

Ảnh minh họa, nguồn IT

AN TƯ CÔNG CHÚA (Liệt truyện)


Nàng con út, công chúa nhỏ của Trần Thái Tông, em gái vua Thánh Tông. Mama của công chúa không rõ ai, nhẽ cũng là một bà xinh đẹp đâu đó trên con đường vua cha vi hành, hoặc bọn đệ quan dâng. Thời nào cũng vậy.

Là một trong tứ đại mỹ nhân Việt Nam,  hơn cả là An Tư xinh, thông minh, Cha Thái Tông và anh giai Thánh Tông yêu thương nhất trong số đông đảo hoàng tử, công chúa.

Nàng có đặc điểm là thân thể thơm tho do ăn sạch, lại có tài cầm ca, nói viết tiếng Tào ngang với nói vẽ tiếng Ta. Mắt nàng to trong sáng, ngây thơ đến quỷ thần đêm ngày hiện lên lấp đâu đó nhìn trộm. Bọn con gái trang lứa ghen, bọn giai già trẻ hoàng thân quốc thích thì chỉ muốn cưới Nàng. 

Công chúa trẻ trung trăng rằm sáng tỏ vùng trời Long Thành, Vua cha đã là Thái Thượng hoàng, anh làm vua mà lúc nào vi hành cũng cho em gái An Tư đi cùng không chỉ làm đẹp mà để đối đáp với đám nha lại có nhiều tên phàm tục. Thiết triều, Vua cũng chỉ cho em gái bưng chung trà ngự, khiến bọn quan lại chầu triều sáng mắt, ít buồn ngủ.

Giai thời loạn, gái  thời bình. An Tư đang có mối tình lãng mạn với một giai Hà Thành, ăn học cung kiếm dẻo dai, văn chương lưu loát. Chàng chỉ là con một võ quan trung bình trong quân nhà Trần, đóng đồn ở Cầu Giấy.

Thoát Hoan, con thứ chín, giai đẹp nhất của Hốt Tất Liệt, cũng không rõ mẹ, có thể là một bà nào đó ở phía Bắc gần vùng đất cũ của zợ Hung Nô, Khiết Đan, Nhung địch mà tên nào đó bắt về. Thoát muốn lập công hòng kế ngai của cha, nó dẫn đại quân tràn vào Đại Việt, thế như chẻ tre dựng trại ven Nhĩ Hà đánh xuống làng Tức Mặc bắt hụt cha con vua.

An Tư theo cha anh hóng  chiến sự. Nàng băn khoăn không biết làm cách nào, sau đó quân Trần tóm được một viên tướng nhỏ của Thoát Hoan, Nàng xin lấy cung hắn. Tên tướng này cũng đẹp giai, vừa gặp Nàng nó đã bủn rủn chân tay không phải sợ mà thấy Nàng đẹp quá; đời chinh chiến hàng vạn cây số với triệu triệu dân đi qua nó chưa thấy ai đẹp như An Tư thánh thiện, thông minh, vui vẻ, nhẹ cành. (Đây chính là mẫu của họa sĩ Tô Ngọc Vân, Nguyễn Sáng và Nguyên Phan Chánh,…)

Sử không chép đoạn này, nhưng qua chuyện, An Tư biết Thoát Hoan thích gái đẹp theo kiểu của nó, nó từ chối nhiều lần hiếp, nhưng lại để quan lính tự do hiếp, dã man.


Thằng tướng giặc Nguyên được thả ra, nó đã mang những hình ảnh đẹp của An Tư về cho Thoát Hoan, cùng với những thỏa thuận đặc biệt là giảm hiếp giết cướp và giãn lộ trình xâm lược (thư nạn cho nước). An Tư có nói với Thoát “Trước sau Vua Trần cũng thua, quân Nguyên nên nghỉ ngơi tận hưởng giời Nam gió mát, sản vật ngon, đi câu cá quả nướng, ngưng chiến vài tháng”.


Thoát Hoan đồng ý và bắn tiếng với Vua Trần phải nộp An Tư.

Trần Thánh Tông thiết triều nội bộ, rút gươm chém phát đứt đôi cái trống trận mà rằng “Quân man rợ, Ta thề chết không thể nộp em gái”…Nhưng Triều lại tính toán khác, định đưa công chúa khác thay An Tư nhưng không có ai xung phong, bắt con dân thì lộ,…An Tư dự họp, Nàng thưa với cha, anh hoàng tộc nhận việc đó với toan tính ABC. Thái Thượng hoàng đau xót, ông biết nhiều hơn, và thuyết phục vua Thánh Tông đồng ý với kế sách mạch lạc.

An Tư đi về trại Thoát Hoan. Khi chia tay, vua anh, vua cha khóc nhiều hơn bọn công chúa vốn ghen ghét An Tư… Quân Nguyên dẫn Nàng về dinh Thoát Hoan, đồ nghề hồi môn khá đậm,…có người lính đuổi theo, bọn quân Nguyên chặn lại hỏi mày là ai, người lính chân đất này bảo “Tao là người tình của An Tư”, chúng xô chàng ngã.


Đúng kế sách, đêm đầu tiên, Thoát Hoan hoa mắt sau những ly riệu “hợp cẩn” và đồ lễ của vua Trần không đến nỗi hẻo, thậm chí rất đậm so với nẻo đường chiến tranh cướp bóc mà hắn tận hưởng.

Sử kín bưng, An Tư đã khiến Thoát Hoan mê muội, ngưng binh, lính tráng thì ngưng chiến, chén ngon là sướng. Vua Trần tranh thủ chiêu binh mãi mã, dò thám trận địa quân địch. Giã sử kể rằng, mùi thơm của An Tư khiến Thoát Hoan đê mê, đã thế nàng lại nói viết vẽ tiếng Tào hay, có lúc Thoát Hoan bảo, Nàng là người Tào, rất bố bậy!

Cuộc phản công mãnh liệt, Thoát Hoan chui ống đồng chạy, An Tư cũng được ngồi kiệu chạy xấp ngửa. Toán quân Trần đuổi dữ, trên đầu đoàn có một viên tướng trẻ thét gào gọi “AN TƯ, AN TƯ,…anh đây” chìm trong đám loạn quân. Chàng đuổi nhanh, bỏ qua quân ta phía sau rồi lại ngã không dậy được. Thì ra, phút cuối, chính An Tư lệnh cho cung thủ bắn vào chân chàng, vì nếu để chàng đuổi theo tình yêu thì sẽ chết trong đám loạn quân ở bờ Bắc sông Hồng.

Sử ta lờ đi, sử Tào ghi, An Tư sanh hai con với Thoát Hoan thì phải.

Nàng không được đánh bóng tên tuổi, không được vua Trần ban thưởng, nhưng vua anh, vua cha đã khóc một ngày ròng, họ ăn chay ngồi im lặng thương xót đứa con, người em gái xinh đẹp đã làm được việc lớn cho đất nước, cho nhà Trần, cứu người tình thuở học trò.

AN TƯ ĐÃ ĐI VÀO VÔ ĐỊNH.


Thứ Năm, 18 tháng 2, 2016

CÁO BÌNH TÀO

                                                                   


CÁO BÌNH TÀO

----

Đang ngon lành thì ông Mao giở chứng
Năm 74, 19, tháng Giêng chúng cướp Hoàng Sa
Anh em chiến sỹ Việt Nam cộng hòa
Chiến dũng cảm liều mình danh người LÍNH
Ngày 17-4- Bọn Khờ me toan tính (1975)
Được quân Tào hỗ trợ chiếm Nông-Pênh
Năm 76 dưới chân núi Bà Đen
Khờ me đỏ tràn sang cướp giết hiếp
Bọn giặc áo đen chúng không bao giờ biết
Những Rạch Gầm Xoài Mút năm xưa (1)
Qua mùa mưa, đến 79 mùa khô
Ta phản công ngập tràn lãnh thổ
Đặng Tiểu Bình điên cuồng đầu sắp nổ
Hắn thét gào xâm lược Việt Nam ta
Năm 78 vụ nạn kiều người Hoa
Chúng tự bẫy, bọn kiều chuồn sạch bách


Ngày 28 mùa Thu biên ải Bắc (*)
Tàu côn đồ sang gây gổ quân ta
Phá cửa khẩu bọn Hoa Kiều tràn ra
Trung Nam Hải điên cuồng kêu chuẩn chiến.


Hứa Thế Hữu –Liễu Thăng hồn đầy hận
Thúc quân Tàu áp sát ải Chi Lăng
Dương Đắc Chí gã Mộc Thạnh Vân Nam
Lùa sơn cước vào Lào Cai, Bản Phiệt.


Ngày 17 tháng 2 đầy oan nghiệt
Bọn giặc Tàu tràn ngập khắp biên cương
Chúng cướp phá giết hiếp dân thường
Lũ súc sinh như tổ tiên chúng nó


Thác Bản Giốc nước tràn vào Cốc Pó
Mảnh đạn bay chim sẻ rúc bụi bờ
Tiếng tù và “Tả khoái” giặc hét hò
Chúng xâm lược cứ như là đi hội


Những thằng dân binh lính Tàu đắc tội
Cướp bao khoai hiếp trẻ, giết người già
Nhiều thằng chết miệng sùi trắng bọt ra
Chúng nhá khoai nuốt các đồ cướp đoạt


Các trận địa quân dân ta đồng loạt
Giáng giặc thù thế đã định từ lâu
Chúng ngã xấp, bỏ chạy ôm chặt đầu
Đến hôm nay nhiều tên còn khiếp sợ (2)


Ngày 22 ta chiến công rực rỡ (**)
Đuổi quân Tàu lũ chó dại cúp đuôi
Thâm Mô, Châu Cảnh trận tuyệt vời
Đêm pháo hoa rực rỡ trời Biên ải


Hứa thế Hữu- tướng già kêu oai oái
Chúng tăng cường binh lực tận Thành Đô
Chiến thuật hủ biển người giặc tràn vô
Pháo binh chúng bắn tràn miền biên giới (***)


Các sư đoàn Việt Nam chuyển quân rất vội
Từ Nghệ An lên chưa đến 2 ngày
Đoàn Khánh Khê (3) giăng thế trận thẳng tay
Cùng sư Ba đã 10 ngày kịch chiến


Trận phía Tây, đường Cốc Sam - Bản Phiệt
1000 thằng Tầu bỏ mạng chỉ một đêm
Trận Cao Bằng tiểu đoàn ta rất êm
Phục kích đánh tan Trung đoàn tinh nhuệ


Dương Đắc Chí ngấm đòn đau mặt xệ
Gượng hét hò khua binh lính Vân Nam
Mạn Quảng Ninh kịch chiến Cao-Ba-Lanh
Trả hận thù Pò Hèn Tầu đánh úp.


Sang tháng Ba Đặng Tiểu Bình đã nhụt
Chậm lui quân chắc chắn tội phải đền
Thế trận giăng, võ khí mới đưa lên
Toàn của Nga, bây giờ còn bí ẩn (4)


Chúng phá hoại giết dân quăng đầy giếng
Có người thoát, nửa tháng ăn gốc mía (5)
Trận Khánh Khê trước lúc chúng phải lìa
Ôm bộc phá đánh tung cầu 3 mét
Đài Bắc Kinh hò la tin bốc phét
Đánh xập cầu, thực chỉ vỡ cái nong
Ngày 18 tháng Ba coi như xong
Tàu thụt về ngụ bên kia biên giới
10 năm sau còn bao lần lấn tới
Bình Độ 400 năm 81 điên cuồng
Trận Vị Xuyên năm 84 tang thương
Chúng cuồng loạn trút bao nhiêu đạn pháo

***

Thôi nhé, dừng! hỡi bầy quân bố láo
4000 năm ta đã biết tay nhau
Thôi nhé Tàu! hãy quên đi nhục đau
Vĩnh viễn nhá, đừng giở trò hung bạo…
Ngày 14 tháng 3 năm nhộn nhạo (1988)
Cướp Gạc Ma biển đảo Trường Sa
Tàu khốn nạn hơn cả lũ ông cha
Đớp một miếng rồi lên bàn đám phán
Hãy đợi đấy, lũ cuồng điên giặc Hán
Gieo hận thù, bão táp cuốn bay đi
Bọn mắt híp mặt mày chẳng ra gì
Ngày 17 tháng Hai - No Forget (6)
----

(1) Thái Lan chưa bao giờ thừa nhận vụ xâm lược thất bại.
(2) Năm 1993, nghe hai lính Tàu kể lại.
(3) Sư đoàn 337
(4) Lượng vũ khí khủng toàn di chuyển trong đêm, dừng canh gác rồi chuyển dịch nghi binh, tránh Hán gian nhan nhản.
(5) Trong vòng vây, đêm đào gốc mía nhai.
(6) Không quên
(*) Chiến sỹ Lê Đình Chinh hy sinh khi duy trì trật tự người Hoa ở cửa khẩu Đồng Đăng (28/8/78). Anh ngã xuống, người Hoa hoảng sợ chạy về bên kia. Trung quốc cho công an côn đồ sang không cho Hoa Kiều về nhằm ăn vạ Việt Nam.
(**) Trận phản công của Trung đoàn 2, Sư 3 ở khu vực Đồng Đăng
(***) Ngày 27/2/79 Quân xâm Trung Quốc lược tổng lực, dùng pháo binh bắn phá, bộ binh tràn ngập, đến bờ Bắc Cầu Kỳ Lừa (TP Lạng Sơn) thì khự lại.

Tướng Tàu: Hứa Thế Hữu chỉ huy hướng Lạng Sơn; Dương Đắc Chí hướng Lào Cai.