Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

AN TƯ CÔNG CHÚA (Liệt truyện)

Ảnh minh họa, nguồn IT

AN TƯ CÔNG CHÚA (Liệt truyện)


Nàng con út, công chúa nhỏ của Trần Thái Tông, em gái vua Thánh Tông. Mama của công chúa không rõ ai, nhẽ cũng là một bà xinh đẹp đâu đó trên con đường vua cha vi hành, hoặc bọn đệ quan dâng. Thời nào cũng vậy.

Là một trong tứ đại mỹ nhân Việt Nam,  hơn cả là An Tư xinh, thông minh, Cha Thái Tông và anh giai Thánh Tông yêu thương nhất trong số đông đảo hoàng tử, công chúa.

Nàng có đặc điểm là thân thể thơm tho do ăn sạch, lại có tài cầm ca, nói viết tiếng Tào ngang với nói vẽ tiếng Ta. Mắt nàng to trong sáng, ngây thơ đến quỷ thần đêm ngày hiện lên lấp đâu đó nhìn trộm. Bọn con gái trang lứa ghen, bọn giai già trẻ hoàng thân quốc thích thì chỉ muốn cưới Nàng. 

Công chúa trẻ trung trăng rằm sáng tỏ vùng trời Long Thành, Vua cha đã là Thái Thượng hoàng, anh làm vua mà lúc nào vi hành cũng cho em gái An Tư đi cùng không chỉ làm đẹp mà để đối đáp với đám nha lại có nhiều tên phàm tục. Thiết triều, Vua cũng chỉ cho em gái bưng chung trà ngự, khiến bọn quan lại chầu triều sáng mắt, ít buồn ngủ.

Giai thời loạn, gái  thời bình. An Tư đang có mối tình lãng mạn với một giai Hà Thành, ăn học cung kiếm dẻo dai, văn chương lưu loát. Chàng chỉ là con một võ quan trung bình trong quân nhà Trần, đóng đồn ở Cầu Giấy.

Thoát Hoan, con thứ chín, giai đẹp nhất của Hốt Tất Liệt, cũng không rõ mẹ, có thể là một bà nào đó ở phía Bắc gần vùng đất cũ của zợ Hung Nô, Khiết Đan, Nhung địch mà tên nào đó bắt về. Thoát muốn lập công hòng kế ngai của cha, nó dẫn đại quân tràn vào Đại Việt, thế như chẻ tre dựng trại ven Nhĩ Hà đánh xuống làng Tức Mặc bắt hụt cha con vua.

An Tư theo cha anh hóng  chiến sự. Nàng băn khoăn không biết làm cách nào, sau đó quân Trần tóm được một viên tướng nhỏ của Thoát Hoan, Nàng xin lấy cung hắn. Tên tướng này cũng đẹp giai, vừa gặp Nàng nó đã bủn rủn chân tay không phải sợ mà thấy Nàng đẹp quá; đời chinh chiến hàng vạn cây số với triệu triệu dân đi qua nó chưa thấy ai đẹp như An Tư thánh thiện, thông minh, vui vẻ, nhẹ cành. (Đây chính là mẫu của họa sĩ Tô Ngọc Vân, Nguyễn Sáng và Nguyên Phan Chánh,…)

Sử không chép đoạn này, nhưng qua chuyện, An Tư biết Thoát Hoan thích gái đẹp theo kiểu của nó, nó từ chối nhiều lần hiếp, nhưng lại để quan lính tự do hiếp, dã man.


Thằng tướng giặc Nguyên được thả ra, nó đã mang những hình ảnh đẹp của An Tư về cho Thoát Hoan, cùng với những thỏa thuận đặc biệt là giảm hiếp giết cướp và giãn lộ trình xâm lược (thư nạn cho nước). An Tư có nói với Thoát “Trước sau Vua Trần cũng thua, quân Nguyên nên nghỉ ngơi tận hưởng giời Nam gió mát, sản vật ngon, đi câu cá quả nướng, ngưng chiến vài tháng”.


Thoát Hoan đồng ý và bắn tiếng với Vua Trần phải nộp An Tư.

Trần Thánh Tông thiết triều nội bộ, rút gươm chém phát đứt đôi cái trống trận mà rằng “Quân man rợ, Ta thề chết không thể nộp em gái”…Nhưng Triều lại tính toán khác, định đưa công chúa khác thay An Tư nhưng không có ai xung phong, bắt con dân thì lộ,…An Tư dự họp, Nàng thưa với cha, anh hoàng tộc nhận việc đó với toan tính ABC. Thái Thượng hoàng đau xót, ông biết nhiều hơn, và thuyết phục vua Thánh Tông đồng ý với kế sách mạch lạc.

An Tư đi về trại Thoát Hoan. Khi chia tay, vua anh, vua cha khóc nhiều hơn bọn công chúa vốn ghen ghét An Tư… Quân Nguyên dẫn Nàng về dinh Thoát Hoan, đồ nghề hồi môn khá đậm,…có người lính đuổi theo, bọn quân Nguyên chặn lại hỏi mày là ai, người lính chân đất này bảo “Tao là người tình của An Tư”, chúng xô chàng ngã.


Đúng kế sách, đêm đầu tiên, Thoát Hoan hoa mắt sau những ly riệu “hợp cẩn” và đồ lễ của vua Trần không đến nỗi hẻo, thậm chí rất đậm so với nẻo đường chiến tranh cướp bóc mà hắn tận hưởng.

Sử kín bưng, An Tư đã khiến Thoát Hoan mê muội, ngưng binh, lính tráng thì ngưng chiến, chén ngon là sướng. Vua Trần tranh thủ chiêu binh mãi mã, dò thám trận địa quân địch. Giã sử kể rằng, mùi thơm của An Tư khiến Thoát Hoan đê mê, đã thế nàng lại nói viết vẽ tiếng Tào hay, có lúc Thoát Hoan bảo, Nàng là người Tào, rất bố bậy!

Cuộc phản công mãnh liệt, Thoát Hoan chui ống đồng chạy, An Tư cũng được ngồi kiệu chạy xấp ngửa. Toán quân Trần đuổi dữ, trên đầu đoàn có một viên tướng trẻ thét gào gọi “AN TƯ, AN TƯ,…anh đây” chìm trong đám loạn quân. Chàng đuổi nhanh, bỏ qua quân ta phía sau rồi lại ngã không dậy được. Thì ra, phút cuối, chính An Tư lệnh cho cung thủ bắn vào chân chàng, vì nếu để chàng đuổi theo tình yêu thì sẽ chết trong đám loạn quân ở bờ Bắc sông Hồng.

Sử ta lờ đi, sử Tào ghi, An Tư sanh hai con với Thoát Hoan thì phải.

Nàng không được đánh bóng tên tuổi, không được vua Trần ban thưởng, nhưng vua anh, vua cha đã khóc một ngày ròng, họ ăn chay ngồi im lặng thương xót đứa con, người em gái xinh đẹp đã làm được việc lớn cho đất nước, cho nhà Trần, cứu người tình thuở học trò.

AN TƯ ĐÃ ĐI VÀO VÔ ĐỊNH.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét