Thứ Sáu, 27 tháng 7, 2018

LUÂN HỒI XANH

Tưởng nhớ những người lính đã trở về cát bụi
 

Bút gẫy, nghiên trào mực tím
Cây súng lằn da, chỉ thiên, chỉ địa, lúc ngang nòng,
mở đường rừng, đường hào, đường chiến chinh,
núi cao biển sâu, đi suốt đêm thâu,
đón ánh bình minh,
níu ánh chiều ngắm nhìn gương mặt bạn.
Tuổi ấu thơ theo người khóc tiễn người ra bãi tha ma.
Tôi chỉ trào nước mắt một lần
khi bạn kéo lên xe thùng,
thấy mẹ mình ôm em gái khóc.
Rồi từ đó:
Trái tim chìm vào rừng xanh, sông sâu, đất lạnh.
Gương mặt đá cứng ở trên ngàn,
khô như ngói chùa trăm gian, ngàn tuổi.
Chiến trường đâu phải “mùa xuân tuổi trẻ”:
Ngọn lửa bên này thiêu đốt lửa hung tàn bên kia,
đuổi xua quân xâm lược.
Chiến lũy cao, hào uốn lượn, hầm sâu mấy lớp, bãi mìn,
chốt chặn lũ xâm lăng.
Những tháng năm xa dân,
sống với thiên nhiên tình cảm.
Những chàng trai chiến trận
quên mình vì đất nước quê hương.
Máu vẫn chảy về tim,
“cặp vé khứ hồi” đã được đời miễn phí.
Anh về đất, tan vào đất, lắng lọc dòng sâu
cho người sống mang về tập vé khứ hồi.
Tôi thả từng chiếc vé vào trong gió
cùng mảnh mảnh thư tình dở dang không địa chỉ,
mang về làm chi,
không để mẹ buồn.
Lùi về ngàn xưa cha ông mình dựng nước,
giữ yên bờ cõi, mở mang bãi lúa nương dâu.
Bao đời chiến chinh loạn lạc,
lớp trai xưa khác gì chúng tôi hôm nay,
hồn về đất mẹ.
Người lính, ơi người lính!
quân hàm không còn thấp hơn được nữa,
thân hồn bay cùng gió ngàn khơi,
ngược non cao, không còn dấu vết.
Am miếu đình chùa,
tượng đài ghi công danh chiến trận lẫy lừng,
sử xanh ghi chiến công tướng lĩnh, quân dân.
Trận chiến nhỏ như săn đàn thỏ,
những đội hình bất xứng, chết oai linh.
Các anh về với cỏ cây, ngời xanh mắt lá.
Đất chứng giám, trời ghi danh,
còn ai sống kể công, viết truyện.
Nơi đâu trên đất nước mình
nếu không đất cát, bùn lầy, kẽ đá,
gốc cây, bàn tay thân ái…cắm nắm hương
thì xi măng, gỗ thép, plastic, mặt nước,…khoảng không
hãy đặt lên khoanh chuối, bát hương,  nhành hoa
cúng viếng  hồn trai chưa một lần hôn môi con gái,
từ ngàn xưa đến nay quên mình vì độc lập tự do.
Trước chiến trận, người chỉ huy ra lệnh :
Nếu chưa giết được giặc thì phải sống,
hết giặc về chăm mẹ, yêu em.
Ai phù hộ tôi đi qua cái chết,
bạn tội lỗi gì không sống đến hôm nay?
Những chùm pháo bầy, toán quân biệt kích,
đói rét bệnh tật, tai nạn, thiên tai, …
hái hoa bờ sông thấy xác người bồng bềnh trôi theo dòng lũ,
hái rau rừng gặp mồ đất mới
bó hương giả, ruột tre tươi không cháy.
Tấm bia đâu?

Phải chăng ai đó xa xôi
hay rất gần thương thân tôi,
hay thương “người” đã nhiều lần bất hạnh
được đầu thai lần cuối phải yên lành!
Thương cánh đồng lúa hoa thì con gái,
thương em đi cấy mạ ống lỡ thời.
Tháng năm ấy tôi đâu có biết,
những xóm làng, ngõ phố vắng con trai.
Những đám tang, con gái đàn bà đào huyệt,
đám cỗ bàn, giỗ chạp rượu tràn sân.
Em hất xuôi tuổi xuân vào tháng năm khô khốc,
em hắt ngược chén rượu tình bi tráng vượt bờ vai.
Sáng em ra bờ sông hái hoa cài mái tóc,
Sóng nước vỗ dịu dàng hy vọng ngày mai!
Vầng trăng khuyết đến bây giờ vẫn lẹm,
một chiếc giầy thất lạc đến ngàn năm.
Ai đắp đổi tình yêu đợi chờ chàng trai chinh chiến?
Hồn ai còn thương nhớ mến yêu em?
Có lẽ mẹ thương con nhiều hơn tất cả.
Mẹ xót giọt máu hồng viễn xứ Cánh Đồng Chum,
Giọt máu đào thấm đất rừng xăng lẻ
Trường Sơn ơi! Con yên nghỉ đại ngàn
Máu tình nguyện xanh núi rừng Đăng -rếch,
Máu tuổi trẻ trôi hồng sông nước biên cương,
Hòa nước biển mặn mòi
Sống chết kỳ cùng danh giá một đời trai.
Mẹ ngậm ngùi, còn sức đâu mà khóc.
Hương lụi tàn, hương tỏa tận âm ty.
….
Nay trên đời lớp lớp con trai
trí lực tình trẻ trung như ngày tôi ra trận,
sống hồn nhiên theo dòng thời gian trôi về phía trước.
Các anh xưa, bạn tôi không chết.
Được một lần hóa kiếp chọn bào thai.
Tôi gần như nguyên lành cùng bao người tàn phế,
cầm cuống vé khứ hồi mong được sống bình yên.
***
Khói lam chiều mẹ gọi về ăn cơm
Khói hương tỏa sớm hôm chân Thành cổ
Khói xanh lơ xanh một thời trai trẻ
Khói nhẹ nhàng như sống chết hồn nhiên.

Thứ Tư, 18 tháng 7, 2018

Miềng đi coi thi- biết lỗ hổng


+++
Đến trước một ngày, chiều nhận mặt, nhận phòng nghỉ, cơm và giao lưu với Hội đồng điểm thi. Thầy Đ Trưởng điểm, điềm đạm, lành nghề. Thầy ở trường SĐ 2 sang LN TT làm trưởng điểm.
Sáng sau phổ biển quy chế, phức tạp về thủ tục zưng được niêm yết, sơ đồ hóa cũng dễ hiểu với người đã lâu mới đi làm giám thị như miềng, sau đó đi xem phòng thi đã đủ chuẩn chưa, nhìn chung là chuẩn về bàn ghế, ánh sáng, bốn quạt hai trần, hai tường...có một vài bàn gỗ bị bục mọt kẽ.
Chiều gặp thí sinh, hai giám thị làm thao tác đọc danh sách, soi mặt với ảnh giấy báo thi, ảnh in vào giấy mờ méo như ảnh căn cước...cùi lắm, đi thi hộ vỡn có thể lừa giám thị hoặc mua giám thị. Thí sinh được phổ biến quy chế, sau đó ra sân làm lễ động thổ mùa thi nhanh gọn.
Hôm thi tự luận ngữ văn êm, mỗi trò một tờ đề, mình bảo các em từ hôm trước cố gắng viết thành chữ cho đẹp, viết đúng không phản động, có chữ là có điểm khi giám khảo chấm.
Thi trắc nghiệm miềng khuyến cáo các em đến đoạn cuối tích đại vào, có thể đúng, đừng bỏ trống. Mỗi trò một đề khác nhau, có thể giống nhau vài câu nhưng số thự tự mỗi câu khác nhau, cứ 4.0 máy móc là đứt. Khả năng tích đại chỉ đạt dưới 10% trên xác xuất 1/4.
Miềng cũng bảo trò có tinh thần đồng đội, tỷ như trò giỏi lườm đề trò yếu, phím A>B>C>D là ăn, khi coi thi lờ đi vài bạn quay ngả người, thi thoảng gõ nhẹ vào tận bàn để các em nghiêm. Trưởng điểm mỗi hôm chỉ nói "không được làm căng thẳng" tức là giám thị không đi đứng ngó nghiêng nhắc nhở nhiều khiến trò phân tâm như khi đang lên đồng bị kiến đốt, ruồi bâu.
Mệt quá mình ngồi im. Sau ra bên cửa sổ gần hành lang hóng gió thấy hai thầy xin gà bài cho một em để trống điểm liệt môn Toán. Miềng điếc, một thầy đọc nhanh mấy câu đáp án thì giám thị cùng phòng tiến đến bảo "Đừng làm thế". Miềng vẫn điếc, hai thầy gà bài bỏ đi. Sau đó giám thị cùng phòng bảo " trò kiện thì chết em". Miềng gật đầu nói " thầy già rồi, không còn trẻ như Cao Bá quát phạm trường thi (Quát yêu trò giỏi sửa lỗi phạm húy bị phạt)".
Hỏi ra thì cô giáo dậy Toán bên SĐ mới 3 năm nghề, lương có hơn 10 củ cho vùng sâu, cao. Cô tên là ĐMT chân dài nhất trong số nữ giám thị, vô tình cặp mình hai buổi thi.
Thu bài, trò ký...nếu là bài trắc nghiệm thì giám thị có thể sửa bài theo số báo danh với đáp án số đạt tốc 6s/bài như anh gì Hà Giang làm...Lỗ hổng đạo đức, tuy nhiên do phân bố thí sinh thì việc mua giám thị zứt khó cho kẻ có xèng, mặt khác, mỗi môn thi chơi gắp thăm giám thị, phút chót mới biết cặp đôi coi thi, khó lắm.
Bài nộp được soát lại từng bài cho khớp, sau đó niêm phong hai giám thị ký bốn góc. Khi nhập két nó vẫn có thể rút ra sửa bài sau đóng lại, nhưng khi nộp trên mất dấu rứt lôi thôi, trình cao vẫn bóc nguyên tem dán lại vẫn có thể.
Quy trình đưa đề về: Trưởng điểm nhận với giám sát hai công an canh gác. Trưởng điểm ở phòng tầng 2 không được đi ra ngoài khu vực. Khi mở két lấy ra đề phải công khai cho các giám thị; có trống, giám thị nhận đề lại công khai bắt hai trò xác nhận đề zin ký biên bản, cắt bì phát đề không được đứt, còn dính như ngó ý vương tơ lòng.
Hoàn toàn có khả năng nghĩa lộ đề từ két, nhưng mỗi trò một đề thì nó phải khớp với số báo danh của trò?
Ký tá giấy thi, giấy nháp, bì đề, biên bản ghi rõ họ tên cũng là thủ tục không bỏ qua,...
Trò được khuyến cáo xả hết, vào thi mà đi xem Uôn Cúp (WC) là bị áp tải, chỗ WC bị khóa hết. Máy phát Wifi bị tắt, điện thoại bỏ vô thùng, máy tính tay của trò kiểm tra lắp lưng, giám thị hành lang lượn, thanh tra lượn.
Hỏi quy trình chấm thi, gần thông lệ:
-Tự luận dọc phách đánh số, niêm phong cho giám khảo chấm vào điểm,...vẫn có thể lận nêu như giám khảo nhận được ký hiệu bài và nhờ giám khảo khác tâng điểm,...khó lắm.
- Các bài trắc nghiệm đưa vào máy quét nguyên gốc, nạp đĩa gởi bộ. Máy quét nhanh, khó tráo bài, sửa bài.
-Máy chấm theo đáp án.
Anh gì ở HG lấy đáp án dán vào files bài của thí sinh cần dâng điểm theo số báo danh, sau đó anh rút bài giấy tích đúng như file bài...nghĩa lộ khi làm số lớn, tâng điểm quá cao, đĩa nơi chấm khác đĩa ban đầu gởi bộ!
Hội đồng giám khảo cân nhắc khi tâng điểm mức thấp để các em đỗ tốt nghiệp chứ không tâng điểm cao vọt, cũng có thể tâng khi có yêu cầu phúc tra thì khảo lại,...
Vụ việc HG nghiêm trọng khi nhiều thí sinh điểm cao vào trường bắn đòm,...rất nguy hiểm khi các em học ra trường đòm bừa bãi vào Đảng, Nhà nước, Nhân dân.
Tuy nhiên, nếu bỏ qua thì miềng muốn chuyển các em đó vào Học viện Chính trị ông Cụ học cử nhân Xây dựng Đảng hay Triết học, Báo chí cũng được vì ngành này điêu toa không chết người hàng loạt.
Một kỳ thi không tránh khỏi thiếu sót, sai thì sửa, phạt. Một bảo vệ vườn cây không lỡ đánh đuổi vài đứa trẻ vào vườn leo cây hái quả nhưng không thể để bọn trộm cắp vào thu hoạch cả vườn, nhất là cây anh túc, tài mà, cần sa giá cao gấp 4 lần các cây trái quý khác, cần phải bảo vệ nghiêm ngặt.
Miếng vá đạo đức rất cần thiết cho quy trình máy móc.
Hết.