Thứ Sáu, 20 tháng 2, 2015

CHA CHÚNG TÔI

CHA


Ngày này năm trước Cha đi
Nhẹ nhàng chẳng nói câu gì Cha ơi!
Biết rằng tạm ở trần đời
Tám nhăm năm để một lời cho con:
"DẪU ĐỜI DÂU BỂ RỜI NON
KHÔNG GÂY PHIỀN MUỘN LÀ CÒN TỰ DO"

20-2-2016 

--------------


Cha đã gặp “Ông bà nơi ấy
Anh em, thân thuộc,… lúc sinh thời

Chúc Tết quanh làng như muôn thuở
Mồng Hai Cha ra đi!
Đột ngột quá, Cha chẳng kịp nói gì.
***
Vẫn biết thời gian là gió thổi mây trôi
Quá khứ lớn lao, tương lai dài vô hạn

***
Cha đã sống một thời nhiều tao loạn
Cuộc vật vã đổi thay toàn dân tộc
Cha góp vào năm tháng gian lao
Quần cộc ống bương băng đường 18
Kết nối quân dân các trận chống càn
Đạn rạch nước, cỏ gai cào xé
Đôi lần Cha kể lại thuở ban đầu[1]

Qua hiểm nguy nhờ có người che chắn
Ông nội ra đi sau mấy trận chống càn
Chú oan nghiệt trong một sớm cắt giang
Một quai bị đựng thân tìm bới gạn.

Cuộc vây ráp năm 52 ở làng Hương Gián[2]
Cơ sở đánh lừa đẩy địch đi ra
Giặc bắt tù đầy một người đàn bà
Gánh giấy báo khai có người thuê mướn.

Cải cách đồng điền Cha làm cốt cán[3]
Đoàn cử về một huyện áp vùng cao
Ruộng đất khai hoang không trí phú địa hào
Tệ nạn khác với kẻ thù giai cấp!


Bà nội dặn trước ngày đi cải cách
“Bám vào dân, nghe tiếng nói nhân dân”

Cấp trên trách Cha không hoàn thành
Chức vụ không lên, không có người oan

Lại luân chuyển về huyện[4] nhiều khó khăn
Thử thách lớn có nhân dân ủng hộ
Các lứa tuổi đồng hành thành đồng bộ
Khơi thông luồng công sức làm ăn

Đất bạc màu thành đất giàu dinh dưỡng
Người tha hương lục tục kéo nhau về
Thóc đủ cân, quân bừng bừng ra trận
Cha lặn lội đạp chiếc xe mẹ tặng an toàn.

Lọt vào mắt các “đại quan”[5]
Ông đầu tỉnh mời Cha về giúp việc
Cấp trên họp một ngày, nghỉ ngơi nửa buổi
Cha thảo chương, chỉnh bản mệt nhoài
Tình đồng chí, anh em đoái hoài
Luôn sẵn sàng nhưng Cha không lạm dụng
Những cuộc đấu phân tranh quyền lực
Của muôn đời quan chức
Cha trung thực nhiều người yêu, kẻ ghét.
Trên mở đường dẫn lối về Kinh[6]

Những tháng năm con đi chiến chinh
Cha qua miền biên giới
Súng giắt cặp thăm con một đêm trời biên ải
Hút thuốc chuyện trò dưới trăng…

Cha trở về sau hơn 40 năm[7]
Bên xóm làng, cháu con, cùng mẹ,…
Phần thưởng lớn một quãng đời dịu nhẹ
Thoắt “cùng tiên” ra đi.[8]

Chúng con thức
Bên giấc mơ cuối cùng của Cha
Mái nhà tuổi thơ bao nhiêu kỷ niệm
Êm đềm trôi trên mảnh đất đời người.
           
2015
             ----------------






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét