Thứ Năm, 2 tháng 4, 2015

THÀNH TUYÊN NGÀY XA EM

Một bài thơ Tháng Tư

THÀNH TUYÊN NGÀY XA EM
N-Ð-C

Hoa gạo rụng vun thành từng đống lửa
Mưa thành Tuyên mỗi lúc một nhiều rồi
Tháng Tư này hai đứa lại đôi nơi
Sao nhắc nhở hơn mọi lần ước hẹn


Con phà nhỏ đưa anh về cập bến
Sông Lô dài đã khuất mấy ngàn lau...
Ðâu mái cọ mưa rơi ngày tấm bé
Hai đứa mình đứng tắm dưới hiên


Ðâu chiếc bồ đài mẹ dội cho em
Nước mưa chảy thành dòng trên ngực nhỏ
Em nhớ không mỗi mùa hoa gạo đỏ
Anh tìm chim tu hú gọi hè về


Thương mảnh vườn đom đóm bay đi
Em cầm chiếc quạt xanh e ấp
Sông Lô trong, bãi cát vàng đầy ắp
Ðã bao lần anh đốt đuốc hoa lau


Ðã bao lần anh lặn xuống dòng sâu
Chỉ để tìm cho em viên cuội nhỏ
Rồi một đêm hai đứa ngồi trên cỏ
Chim dẽ nâu ý tứ chẳng bay về...


Anh đi rồi mưa trắng dải đồi quê
Ðâu bóng mẹ lui cui chiều bếp lửa
Em ơi em, biết có nơi nào nữa
Khói chiều êm như khói sóng sông Lô

Em có nhận ra mùi lá ngô khô
Mùi gỗ ẩm, mùi cỏ hoai đất bãi
Em có nhận ra dáng mẹ thời con gái
Tóc cũng dài, da cũng trắng như em

Cũng những ngày mưa nắng thành Tuyên
Mẹ gánh lá lợp nhà kháng chiến
Rồi cha đi nhớ một chiều mẹ tiễn
Sông Lô trôi, bưởi rụng bến Ðoan Hùng


Ðêm nay ở thành Tuyên
Biết là em không ngủ
Nghe mưa gọi ồn ào trên mái cọ
Em lại ra đứng trước hiên thềm
Mưa chảy mát lành theo mười ngón tay em
Dịu nỗi nhớ của muời năm cách trở
ấy là khi trên đỉnh cao thương nhớ
Có một vầng trăng đỏ gọi anh lên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét