Ghi chú: Các bài HCM thư từ với HCQ Hoa Kỳ lấy từ nguồn (HCM toàn tập, Tập 4, 1945-1946, Nxb CTQG năm 2000) . Có giá trị tham khảo nhanh, trích dẫn xin mời đến nguồn trên.
Thư gửi Tổng thống Hợp chủng quốc Hoa Kỳ
Hà Nội, ngày 16 tháng 2 năm 1946
Hồ Chí Minh, Chủ tịch Chính phủ lâm
thời
Việt Nam Dân chủ Cộng hoà, Hà Nội
Gửi Tổng thống Hợp chủng quốc Hoa Kỳ,
Oasinhtơn, D.C
Ngài Tổng thống kính mến,
Nhân dịp này tôi xin được cảm ơn Ngài
cùng nhân dân Hoa Kỳ về sự quan tâm có lợi cho các dân tộc thuộc địa mà các đại
diện của Ngài tại tổ chức Liên hợp quốc đã bày tỏ.
Nhân dân Việt Nam chúng tôi, ngay từ
năm 1941, đã đứng về phe các nước Đồng minh và chiến đấu chống lại người Nhật
và những kẻ cấu kết với họ là bọn thực dân Pháp.
Từ năm 1941 đến năm 1945 chúng tôi đã
chiến đấu gian khổ và duy trì được là nhờ chủ nghĩa yêu nước của đồng bào chúng
tôi, và nhờ những cam kết của các nước Đồng minh tại Yanta, Xan Phranxixcô và
Pôxđam.
Khi người Nhật bị đánh bại vào tháng
8-1945, toàn bộ lãnh thổ Việt Nam được thống nhất lại dưới một Chính phủ Cộng
hoà lâm thời và Chính phủ này đã lập tức đi vào hoạt động trong năm tháng, hòa
bình và trật tự được lập lại, một nền Cộng hoà Dân chủ được thiết lập trên
những cơ sở pháp lý, và đã dành cho các nước Đồng minh sự giúp đỡ thoả đáng
trong việc thực hiện sứ mệnh giải giáp của họ.
Nhưng thực dân Pháp, những kẻ trong
thời chiến đã phản bội cả các nước Đồng minh lẫn nhân dân Việt Nam, đã quay lại
và đang tiến hành một cuộc chiến tranh tàn sát và không thương xót đối với
chúng tôi hòng lập lại ách thống trị của họ. Cuộc xâm lăng của họ đã mở rộng ở
Nam Việt Nam và đang đe doạ chúng tôi ở Bắc Việt Nam. Chỉ một bản tường trình
vắn tắt về những tội ác và những vụ tàn sát mà họ gây ra mỗi ngày ở vùng chiến
sự cũng đã có thể kín nhiều tập giấy rồi.
Sự xâm lược này là trái với những
nguyên tắc của luật pháp quốc tế và trái với những cam kết của các nước Đồng
minh trong chiến tranh thế giới. Nó là một sự thách thức đối với thái độ đáng
kính trọng mà Chính phủ và nhân dân Hoa Kỳ đã bày tỏ trước, trong và sau chiến
tranh. Nó đối chọi với lập trường vững chắc mà Ngài đã nêu lên trong bản tuyên
bố mười hai điểm và với tính cao thượng và khoan dung lý tưởng mà phái đoàn của
Ngài gồm các ông Byrnes, Stetlitus và J.F.Dulles đã bày tỏ trước Đại hội đồng
Liên hợp quốc.
Cuộc xâm lược của Pháp đối với một dân tộc yêu chuộng hoà bình là một mối đe
doạ trực tiếp đối với an ninh thế giới. Nó hàm chứa sự đồng lõa, hay ít ra cũng là sự nhắm
mắt làm ngơ của những nền Dân chủ vĩ đại. Liên hợp quốc phải giữ lời hứa. Họ
phải can thiệp nhằm ngăn chặn cuộc chiến tranh phi nghĩa này, và để tỏ ra rằng
trong thời bình họ có ý định thực hiện những nguyên tắc mà vì chúng, họ đã
chiến đấu trong thời chiến.
Nhân dân Việt Nam chúng tôi, sau quá
nhiều năm chịu sự cướp bóc và tàn phá, mới chỉ đang bắt đầu công cuộc xây dựng.
Cần phải có an ninh và quyền tự do, trước hết là để đạt được phồn vinh và phúc
lợi trong nước, và sau đó là góp phần nhỏ của mình vào việc xây dựng lại thế
giới.
An ninh và tự do chỉ có thể được bảo đảm
bằng sự độc lập của chúng ta đối với bất kỳ một cường quốc thực dân nào, và
bằng sự hợp tác tự nguyện của chúng ta với tất cả các cường quốc khác. Chính là với niềm tin vững chắc này mà chúng tôi yêu cầu
Hợp chủng quốc với tư cách là những người bảo vệ và những người bênh vực Công
lý thế giới, thực hiện một bước quyết định ủng hộ nền độc lập của chúng tôi.
Điều mà chúng tôi đề nghị đã được
trao cho Philippin một cách quý báu. Cũng như Philippin, mục tiêu của chúng tôi là độc lập hoàn toàn và hợp tác
toàn diện với Hoa Kỳ.
Chúng tôi sẽ làm hết sức mình để làm cho nền độc lập và
sự hợp tác này trở nên có lợi cho toàn thế giới.
Xin kính chào Ngài Tổng thống.
Kính thư
Hồ Chí Minh
United States - Vietnam Relations
1945-1967, U.S. Government printing
office, Washington, 1971, p.95-97.