Thứ Tư, 14 tháng 11, 2018

TÌM EM

Cho người ra đi nay trở lại



Em vẫn còn đâu đây trên phố, 

Để anh kiếm tìm lang bạt bụi trần gian. 
Vốc nước mưa, không làm nguôi cơn khát. 
Chỗ ở gầm cầu, dưới gầm trời 
thành phố chẳng để yên

Nơi anh ở nay con đuờng lát gạch, 
tiếng chân đời cười nhạo, 
nước mắt rơi. 
Anh vẫn đi trong dòng người tấp nập, 
một chỗ dừng, mua chén nước trà xanh

Ðôi chim nhỏ gù nhau trên mái phố, 
tránh mắt nhìn, 
anh hướng nguợc trời, cây

Phố xưa cũ hồn người còn xanh thắm
Hương cốm vòng, hương cốm tỏa đâu đây
Anh cứ ngỡ mùa thu về trên phố, 
bỗng giật mình nay mới đến tháng Tư 

Ôi màu xanh ta yêu 
nay nhuộm màu hóa chất, 
Màu sắc tình, hương lúa có khác không ?

Trời dần buông anh nép bóng cửa thiền, 
lấy hương khói của người xưa xa lạ.
Bà sãi già khó chịu, bảo anh đi!

Anh muốn xa, 
thật xa về phía trước. 
Tiếng vọng tình em khắc khoải gọi về 
Anh có nhầm không, 
người em yêu dấu? 
Sương khói Kinh thành xưa còn hơi ấm tuổi học trò…

Trong giấc mơ anh thấy người bịt mặt, 
nhưng lại thấy màu hồng, 
máu chảy ở trong tim.

Anh lại vui trên con đường bụi bặm
Mong vô tình,… 
hay nhầm lẫn gặp em.

Anh đã “chết” vinh quang đời trai trẻ, 
một dòng sông thân xác bạn sụt trồi. 
Anh đã vớt linh hồn từ cát bụi, 
xoa lên vạt áo đời sương gió, thấy long lanh.

Cho anh khóc phút giây bên gốc phượng Dấu tình yêu lặn vào thớ gỗ tháng năm…



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét