Trường ca Hồ Chí Minh. Phần II. Bôn Ba (749 - 1000 )
749. Qua Mãn Châu Lý[1]
Lyn mừng
750. Về I - a
- cút[2]
nhiều từng cần lao
Giang hồ ở xứ Á Châu
Tìm về Xô viết xin đầu quân Lanh[3]
Trê - Ca[4]
đang độ tranh giành
Tiêu diệt Bạch vệ[5]
càng nhanh càng mừng
Lương thực bị Chính quyền trưng
Ngủ đệm cỏ ấm ăn chừng mực thôi
Đại học Phương Đông[6]
nhiều người
Tuổi trẻ theo "Thép đã tôi"[7]
đông đàn
Lyn[8]
về ngồi ngay vào bàn
760.Thẩm
vấn liên tiếp uống ăn tại phòng
Côn sắc[9],
Ku lắc[10]
rất đông
Chúng quyết giáng trả diệt Hồng quân Nga
Phản động sinh sôi hơn gà
Hợp tung nhị thập quốc gia chiến đòm
Trê - ca giỏi món ra đòn
Thủ tiêu bí mật thằng con nghi ngờ
Lyn bị thẩm vấn nhiều giờ
Kiểm điểm báo cáo nhiều tờ giấy than
Người Tầu có bạn họ Khang[11]
770.Chỉ
muốn quốc tế giết chàng trai Lyn
Đến thời của Hồng vệ binh
Tấu trình trảm chém Khang Sinh ký ròng
Phong trào cộng sản Á Đông
Phập phù co cụm hiểu không đúng bài
Lyn chỉ ra nhiều cái sai
Lý luận cùn mẻ thích xài búa đao ?
Quốc tế đọc thấy nôn nao
Tạm thời giảm lỏng Lyn vào Phương Đông
Nhiều ý muốn Lyn bằng không
780.Xử bắn,
phát vãng đầu sông rừng già
Cơ may lại đến với Ba
Một nữ đồng chí vào ra học đường
Thấy chàng quá đỗi mến thương
Kiểm điểm báo cáo mục trương rõ ràng
Chút tình gái goá rộn ràng
Cứu người trong sáng mơ màng thịt da
Lyn vốn lịch lãm thật thà
Xen chút hóm hỉnh bôn ba giang hồ
Nữ đồng chí thấy nên thơ
790.Bút phê
bác bỏ nghi ngờ anh Lyn
Bổ chức trợ giáo làm tin
Bài giảng cách mạng nhiều nghìn trò nghe
Khang Sinh dự giờ rất mê
Xem lý lịch thấy Lyn nghề đấu tranh
Khang ủng hộ Lyn rất nhanh
Tính Khang cơ hội đã thành siêu sao
Thời Mao đấu tố máu trào
Khang con địa chủ vẫn vào hàng trên
Vật liệu mau hỏng, lâu bền
800. Sơn ăn từng mặt, ma nghiền từng nơi
Dân gian thường gọi số trời
Tuổi thơ ngoan ngoan sau thời ác
ôn
Khéo lừa thoi suốt tuột trơn
Tơ mềm, tay búng lụa luôn chùng diềm
Xa xưa đã có búa liềm
Mặc nhiên cố kết thành miền cần
lao
Nhiều người từ đó đi vào
Giai tầng bóc lột hỗn hào với dân.
Ra đi Ba cứng bước chân
810. Mẹ quy tiên sớm phúc phần cho con
Khác Cha, Ba né được đòn
Xì gà anh dụng rượu không mặn mà
Những ngày nghiên mực trường Nga
Học bổng rất hẻo dưng Ba vẫn còn
Tài khoản nhà băng Hồng Công
Kịp rút hạn mức lãi ròng mang theo
Học viên Phương Đông rất nghèo
Anh bao bọc mãi tiền teo tóp rồi,…
Mùa thu nước Nga tuyệt vời
820. Bạch dương đẹp bởi dáng người gái Nga
Thảo nguyên bát ngát bao la
Hương trời gió biển tâm tà bay đi
Tóc vàng vai nõn ôm ghì
Tinh thần Xô viết khắc ghi những
ngày
Ba cùng tay nắm bàn tay
Sau này Cừ Nguyễn[12] đi đày
Vàng Danh
Muốn thắng trong cuộc đấu tranh
Gần dân thân thiết là thành công
ngay
Phương Đông có một ông thầy
830. Đọc bài, ngó vở, xem tay rất mừng
Cách mạng không có điểm dừng
Bằng Kan di dat[13] Lyn trưng
quê nhà
Đề tài công thổ quốc gia
Nông dân có ruộng sau là nông
trang
Lê nin triết lý rõ ràng:
Để dân suy tưởng trên hàng lúa
khoai
Quan điểm cách mạng không sai
Ngang trình Ha-vớt kinh tài tự do
Anh Ba không phải lần mò
840. Dân tộc theo hướng thước đo thị trường
Thầy rằng phải có một chương:
Phản phong đuổi đế ở quê hương nhà
Đề tài đã bị Trê - ca
Nhòm thấy tư tưởng anh Ba lạc đề
Bọn Trốt-kít[14] cười hề hề
Quan điểm Ba hướng đi về tự do
Bao lực đúng, tự kháng to
Cần lao dễ hiểu hét hò đấu tranh
Sau Ba gặp Xít -Ta-lanh
850. Bị phê phán cách tranh giành nhẹ tay:
"Hữu khuynh sẽ có một ngày
Thực dân đế quốc xóa bay ngọn cờ"
Ba rằng tôi có giấc mơ:
"Cần lao áo ấm cơm no kết
đoàn"
Những ngày nghỉ dưỡng lo toan
Cờ - rim[15] sóng vỗ
nhặt khoan bến bờ
Biển Đen[16] xa thẳm mịt
mờ
Trứng cá muối, thèm cá cờ quê
hương
Chuyên chánh vô sản rất cương
860. Xử ngay những kẻ bất thường hồ sơ
Ăng lê có thể đáng ngờ?
Biết đâu họ chuyển những tờ cung
khai
Lyn ngẫm mình không oan sai
Án Hồng Công có nhiều bài báo hay,…
Xòe ra bấm đốt ngón tay
Năm Châu chỉ nước Anh này công
minh
Nữ hoàng sống rất có tình
Ngân sách Cung điện không phình
lên to
Tư sản dân chủ vẫn thờ
870. Hoàng gia một hộ căn cơ đồng tiền
Nghĩ về xứ Huế thần tiên
Những ngày đi học dân hiền như mơ
Vua quan dân sống tỉnh bơ
Việc Triều chính được phân chia rõ
ràng
Pháp quốc chúng từng oang oang
Xứ thuộc địa nhất ông hoàng An Nam
Các vua phát vãng đi làm
Đảo xa cày cuốc bán hàng mộc may
Hàm Nghi, Duy Tân[17],… bị đày
880. Nhận ra Pháp quốc khéo tay trị người
Sau Chu[18] Bộ trưởng
chê cười
Đi đày sơn cước sống đời thổ dân
Mạnh Hà[19] Bộ trưởng
nhanh chân
Về làng Tây sống nhưng gần gũi ta
Ủng hộ kháng chiến hài hòa
Là cách yêu nước được tha truy
lùng
Đối kháng hung hãn điên khùng
Xit-ta-lanh quyết phải dùng bạo tra
Đấu tranh giai cấp buông tha
890. Hữu khuynh hòa hoãn tự ta ra đồng
Đoàn ăn dưỡng có nhiều ông
Trê - ca thăm hỏi sau không thấy
gì?
Bất ngờ bị dẫn giải đi
Về trại Gu - lắc[20] chết thì
đem chôn
Nhân gian rất nhiều cô hồn
Nguyễn Du viết chữ cháo hòn chúng
sinh
Tự lượng thấy sức của mình
Lyn nguyện vọng học tránh hình phạt
căng
Tù Tây Hương Cảng công bằng
900. Hai năm ở trại kiểu Ăng lê rồi
Tù Ta sớm muộn là toi
Quần đảo Gu-lắc hết đời thánh nhân
Lá bùa hộ mệnh ở chân
Tiếng sư nước Phạn anh lần ra ngay
Quốc tế thuận ý ký tay
Bắt Lyn đi học bậc thầy Lin râu
Học phiệt ở đó khá ngầu
Tưởng Giới Thạch[21] đã cãi
nhau bỏ về
Thạch tự dân chủ dám chê
910. Cách mạng bạo lực hả hê làm gì?
Nghèo đông giàu ít siết ghì
Hóa ra đi cướp, Thạch ghi vào lề
Hữu tả hay buôn dưa lê
Lyn nghe phát ngấy mỗi khi họp bàn
Quan điểm của Lyn rõ ràng
Tìm mắt xích yếu hô làng búa đao
Cách mạng thắng được đoạn nào
Ăn chắc đoạn đó phong trào nổi lên
Giáo sư học viện Ông Lin
920. Khen trò thuộc địa biết tìm lối đi
Võ biền thuần túy biết gì
So găng thất bại là tùy táng nhau.
Về Trường Lyn học rất sâu
Nghiên cứu sách vở báo nhàu cũng
xem
Thư từ với các anh em
Chi bộ bên Pháp xưng tên vang lừng
Tình hình thuộc địa bên Trung
Đế quốc xâu xé, trong lùng xét tra
Đặc biệt cộng sản nước Nga
930. Đang thời chỉnh huấn soái Sa hoàng[22]
tèo
Đảng quyền có thứ đáng yêu
Đảng quyền cực tả rất nhiều tang
thương
Liên Xô cất bước lên đường
Đẩy tăng năng suất nông trường rất
to
Gang thép ào ào ra lò
Trang bị vũ khí đợi chờ đánh nhau
Cần lao nguôi nhạt cơn đau
Cơm áo hơn đứt ngày đầu Liên bang
Nhà ăn tập thể xếp hàng
940. Bánh mì bơ đặc hoàn toàn tự do
Kinh tế tư nhân co ro
Bị quốc hữu hóa sạch trơ răng hàm
Quân đỏ trấn áp xóm làng
Bạch vệ lẩn trốn chạy sang nước
người
Từng qua Mỹ quốc “rong chơi”
Anh Ba vẫn nhớ những người anh em
Nhớ nàng văn sĩ Ka men[23]
Tinh thần phóng khoáng bậc trên địa
cầu
Liên Xô có lẽ còn lâu
950. Mới đạt được những cây cầu bên kia
Bánh mỳ Mỹ bán giá vừa
Đồ dùng, thức uống đầy thừa quán
ăn
Áo quần Mỹ vải ít nhăn
Công nghệ may dệt khác quần bố Nga
Thiệp hồng Lyn gửi đi xa
Thăm nàng văn sĩ tuổi ta ngũ tuần
Thiệp hình nước Nga mùa Xuân
Hoa cỏ trắng muốt ngút ngần thảo
nguyên
Đi nhiều Lyn ngộ ra quyền
960. Con người mỗi nước, các miền khác nhau
Nhiều nơi dân không biết đau
Cam phận nô lệ chẳng sầu muộn chi
Nhiều vùng dân rất hay đi
Xuống đường phản đối sau thì di cư
Cầm quyền đa số rất hư
Chúng thường thay đổi cách lừa
nhân dân
Khẩu hiệu nước Nga có phần[24]
Giống quân phát xít ở gần Ba Lan
Lyn đề xuất đi thực hành
970. Nông trường, trại lính, lều tranh, phố phường
Một học viên nữ bạn đường
Trê - ca cài cắm? Lyn thường đa
nghi
Lộ trình dài dặm họ đi
Tây Âu cho đến Bắc Phi trở về
Qua vùng Trung Á gớm ghê
Giáo dân dao quắm súng kề trên vai
Bạn đường khen Lyn đẹp trai
Hào hoa phong nhã tiền xài xông
xênh
Mỗi lần tá túc cửa thiền
980. Dục vọng co thắt nhưng tiền phồng ra
Bạn đường nhận mình Trê- ca
Giám sát đồng chí nghi là điệp
viên
Những ngày điền dã thảo hiền
Thấy Lyn chân thật với miền quê
Nga
Một đêm trăng sáng trại gà
Rơm thơm cỏ ngái như là dụ dâm
Nữ đồng đưa tay Lyn cầm
Dưới trăng thơ mộng sương dầm đôi
vai
Người đâu tài đức đẹp giai?
990. Tình đi những bước rộng dài nhân gian
Lyn ôm đồng chí dịu dàng
Dùng phép sư Phạn cho nàng dịu
nguôi
Một hôm họ tách đi chơi
Lyn lên xe ngựa theo người lạ xa
Đến một Hội quán nước Nga
Có người Do Thái xưng là Hội Tam[25]
Nghi lễ đón tiếp nhẹ nhàng
Lyn chìa bùa chú thuở sang Xiêm
thiền
Bánh chay nước lọc giót thêm
1000. Nhiệm vụ làm đế một niềm tin trao
[1] Mãn Châu Lý là một thành phố thuộc khu tự trị Nội Mông Cổ, Trung Quốc. và có gianh giới với Nga ở phía bắc.
[2] Yakutsk là một thành phố ở vùng Viễn Đông Nga, nằm cách
khoảng 450 km (280 dặm) về phía nam Vòng Bắc cực. Đây là thủ phủ của Cộng hòa Sakha, Nga và là
một cảng lớn trên sông Lena.
[3] Iosif Vissarionovich Stalin (1878 -1953)
là lãnh đạo tối cao của Liên bang Xô viết từ giữa thập
niên 1920 cho đến khi qua đời năm 1953. Trong trường ca gọi là " Ta- lanh"
[4] Ủy ban Đặc biệt toàn Nga (là
cơ quan mật vụ của Nhà nước Xô Viết, được thành lập ngay sau cuộc Cách
mạng tháng Mười ở Nga năm 1917. Đây là tiền thân của cơ quan an
ninh Liên Xô (KGB).
[5] Bạch vệ là lực lượng chính trị và quân sự Nga chống lại
những người Bolshevik sau Cách mạng tháng Mười và chiến đấu
chống lại Hồng quân trong Nội chiến Nga từ năm 1917 đến
năm 1923.
[6] Trường Đại học Lao động Cộng sản Phương Đông được Quốc tế Cộng sản thành lập tại Moskva ngày
21 tháng 4 năm 1921 làm một cơ sở đào tạo các cán bộ cộng sản cho các nước thuộc
địa và một số nước phương Đông.
[7] Thép đã tôi thế đấy! là một cuốn tiểu
thuyết nổi tiếng của nhà văn Nikolai A.Ostrovsky viết vào năm
1930-1934.
[8] Lyn (Lin) là bút hiệu anh Ba từ tháng 1 -1935 đến tháng 9 -1939.
[9] Aleksandr Vasiliyevich Kolchak (1874
- 1920) là một chỉ huy hải quân Nga, người thám hiểm Bắc cực và đầu sau đó là
chỉ huy tất cả các lực lượng Bạch vệ tham gia các trận đánh chống lại
chính quyền Bolshevik ở Xibia
[10] Kulak (кулак) từ thế kỷ 19 được
dùng để chỉ nông dân giàu có ở Nga. Sang thế kỷ 20 nó trở thành một nghĩa xấu.
[11] Khang Sinh (1898 - 1975) từng giữ chức vụ Phó Chủ tịch Đảng, Phó Ủy
viên trưởng Ủy ban Thường vụ Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc Trung Quốc.
Khang Sinh được coi là "Beria Trung Quốc" là người đứng đầu cơ
quan an ninh và gián điệp của Trung Hoa đã thực hiện những ngược đãi các đồng
chí của mình trong thời kỳ Cách mạng văn hóa. Năm 1980, ông bị trục xuất khỏi
Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc.
[12] Nguyễn Văn Cừ (1912 - 1941)
là Tổng Bí thư thứ tư của Đảng Cộng sản Đông Dương từ
năm 1938 đến năm 1940, ông chưa từng ra nước ngoài, chưa gặp anh
Ba.
[13] Phó tiến sĩ theo tiêu chuẩn Nga từ 13
tháng 1 năm 1934
[14] Lev
Davidovich Trotsky (1879 -1940). Ông
là một trong những lãnh đạo của cuộc Cách mạng Tháng Mười Nga năm
1917, chỉ sau Lenin. Trong những ngày đầu lịch sử Liên Xô, ông
làm dân uỷ ngoại giao, là người thành lập và chỉ huy Hồng
quân và dân uỷ chiến tranh. Ông cũng là một trong những thành viên đầu
tiên của Bộ chính trị. Giữa Trotsky và Stalin
có sự mâu thuẫn, điều này dẫn đến việc Trotsky bị trục xuất và cuối cùng là bị
ám sát ở Mexico sau khi Stalin lên cầm quyền.
[15] Bán đảo
Krym hay Crưm là một bán đảo lớn
ở châu Âu được nước biển Azov và biển
Đen bao bọc gần như hoàn toàn, nằm ngay về phía nam của đất liền của Ukraina và
về phía tây của miền Kuban thuộc Nga. Về hành chính, bán đảo này
là một chủ thể liên bang Nga trong cuộc Khủng hoảng Krym
2014 khi Nga sáp nhập lãnh thổ này sau cuộc trưng cầu dân ý của cư dân
trên bán đảo từ Ukraina.
[16] Biển
Đen hay Hắc Hải là
một biển nội địa nằm giữa Đông Nam châu Âu và vùng Tiểu Á. Biển
Đen được nối với Địa Trung Hải qua eo biển
Bosporus và biển Marmara.Biển Đen có diện tích vào khoảng
422.000 km², nơi sâu nhất đến 2210 mét. Sông Danube là dòng sông
quan trọng nhất đổ vào Biển Đen. Được mệnh danh là biển ấm nhất Trái Đất.
[17] Hàm
Nghi (1871 -1944), thụy hiệu Xuất Đế, tên thật Nguyễn
Phúc Ưng Lịch là vị hoàng đế thứ tám của nhà Nguyễn,
triều đại phong kiến cuối cùng trong lịch sử Việt Nam.Ông
đã phát động phong trào Cần Vương, kêu gọi văn thân, nghĩa sĩ giúp
vua, giúp nước. Phong trào này kéo dài đến năm 1888 thì Hàm Nghi bị
bắt. Sau đó, ông bị đem an trí ở Alger (thủ đô xứ Algérie)
và qua đời tại đây năm 1943 vì bệnh ung thư dạ dày. Do
áp lực của Pháp nên nhà Nguyễn không lập miếu hiệu cho ông.
Duy Tân (1900 - 1945), tên khai
sinh là Nguyễn Phúc Vĩnh San là
vị hoàng đế thứ 11 của nhà Nguyễn. Khi vua cha Thành Thái bị
thực dân Pháp lưu đày, ông được người Pháp đưa lên ngôi khi còn thơ
ấu. Tuy nhiên, ông dần dần khẳng định thái độ bất hợp tác
với Pháp, ông bị đem an trí trên đảo Réunion ở Ấn Độ
Dương.Trong Chiến tranh thế giới thứ hai (1939 - 1945) ông
gia nhập quân Đồng Minh chống phát
xít Đức, ông mất vì tai nạn máy bay ở Cộng hòa Trung Phi.
[18] Chu
Bá Phượng (1906 - 1964) là một nhà cách mạng và chính
khách Việt Nam. Ông là một trong những thành viên sáng lập Việt Nam
Quốc dân Đảng, từng giữ các chức vụ Bộ trưởng Bộ Kinh tế (nay là Bộ Công
thương) và Bộ trưởng Bộ Cứu tế (nay là Bộ Lao động - Thương binh và Xã
hội) trong Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.Sau khi Quốc dân Đảng thất
thế tại Việt Nam, ông bị Việt Minh giam tại Hà Giang đến khi qua đời.
[19] Nguyễn Mạnh
Hà (1913 - 1992) là nhà
trí thức Công giáo, nhà chính trị Việt Nam, từng giữ chức Thanh tra
Lao động Bắc kỳ, Bộ trưởng Bộ Kinh tế Quốc gia trong Chính phủ lâm thời Việt
Nam Dân chủ Cộng hòa năm 1945. Ông về Pháp cùng các trí thức vận động
chống chiến tranh Đông dương.Hồ Chí Minh khẳng định “ông là người yêu nước”.
[20] Quần
đảo GULAG hay Quần đảo
ngục tù là tác phẩm văn học của nhà văn người Nga Aleksandr
Solzhenitsyn, người từng đoạt giải Nobel Văn học năm 1970. Cuốn sách
gồm 3 tập, được viết từ năm 1958 tới 1968, được xuất bản ở phương Tây năm 1973.
Cuốn sách là một tập hợp các lời kể về hệ thống trại
giam Gulag của Liên Xô.
[21] Tưởng Giới Thạch (1887 - 1975), là nhà chính trị và
nhà quân sự nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc cận đại. Ông sinh tại Ninh
Ba, Chiết Giang, mất tại Đài Bắc, Đài Loan .Ông từng làm
việc với cố vấn Nga, đến Nga vào năm 1923 để mua vũ khí, sau đó
quyết định đưa con trai Tưởng Kinh Quốc tới đây học tập.
[22] Trước chiến tranh Thế giới II, Liên Xô
thanh trừng nhiều nguyên soái, tướng lĩnh, đa phần họ là những người từng phục
vụ quân đội Sa hoàng.
[23] Tên gọi thân mật của nhà văn, nhà báo Anh - Mỹ nào đó ở Boston (Hoa Kỳ)
gặp anh Ba năm 1912 .
[24] Trước chiến tranh Thế giới II, tranh cổ động
và khẩu hiệu của Liên Xô có nét vẽ giống tranh cổ động, khẩu hiệu của Đức cùng
thời.
[25] Ngày 4- 6- 1922, Nguyễn Ái Quốc được chấp nhận vào Hội Tam điểm và đã dự nghi
lễ chấp nhận tại Trụ sở của Liên hội Quốc tế, số 94 đại lộ Đơ Xuypphơren (De
Suffren), Pari. Anh vào Hội với ý thức muốn tìm hiểu mặt tiến bộ của tổ chức
này. Cuối tháng 12-1922, Nguyễn Ái Quốc đã rút khỏi Hội.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét