Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013

5

            Thủy Tinh được đón tiếp như sứ giả của biển cả. Sáng sau chàng trình "quốc thư ". Cùng dự lễ với vua Thổ Thần có các quan tướng, Sơn Tinh đứng một bên, sư tử đầu to bờm rộng một bên, tiếp đến nhóm ăn thịt hung dữ như hổ, báo, sói đứng hàng thứ ba, tiếp sau lũ chầu rìa là đại diện các loài trên cạn. Cá sấu, rái cá, thú mỏ vịt, hải cẩu,… thuộc lưỡng cư được chầu mãi ngoài cổng điện. Con hải ly (chuột nước) vuốt râu chuyện trò với bọn chuột đồng và con don, con dúi (chuột núi).
            Thủy Tinh dâng tờ trình, vua Thổ Thần chấp nhận, chuyển cho Sơn Tinh coi rồi đưa con khiếu đọc. Trong thư,Thủy Thần thay mặt biển cả đề nghị con trai Thủy Tinh làm sứ giả, nhắc lại lời cầu hôn và tình yêu tự nguyện của đôi lứa Thủy Tinh và My Xinh, nguyện hòa hiếu đôi bên có Trời chứng giám, đồng thuận "Thiên-Thổ -Thủy" bảo vệ và khai thác tự nhiên, mưu cầu hạnh phúc muôn dân, đặng phát triển bền vững.
            Có tiếng vỗ tay sau lời của khiếu đọc tờ trình. Sơn Tinh nóng đỏ mặt, má phồng lên đứng ra bẩm tấu:
            - Chúng ta có thể dời non, lấp biển, không có chuyện hòa hiếu với bọn tôm cá tanh tưởi, xin nhà vua không chấp nhận, đuổi tên Thủy Tinh này về biển, nếu cần sứ giả chúng ta chọn bọn lưỡng cư, thú mỏ vịt hay hải cẩu, cùng lắm chọn tên tướng hải ly, hay cá sấu.
            Sơn Tinh xin phép Thổ Thần hỏi sứ giả Thủy Tinh, buổi trình quốc thư biến thành cuộc hỏi cung tù binh tự nguyện.
            - Thưa con trai Thủy Thần, ông biết đất liền núi non cao hơn biển cả, văn minh, văn hóa khác nhau, ông định làm gì cho mối bang giao này?
            - Thưa con trai của núi, quốc thư đã tỏ, tôi làm bổn phận của sứ giả đi lại hai nơi tìm kiếm mối thân tình để dân chúng hai bên đừng lạm sát nhau trong cuộc mưu sinh, để không còn cảnh cá tôm còn nhỏ chết đớn đau vì mắt lưới vét và chất độc, không còn những mùa lũ ống, lũ quét, lụt lội chết người thổ địa,… không còn đau buồn vì chúng ta không hiểu thiên nhiên, quy luật của mỗi "nền văn hóa".
            Trong đám quan quân chầu triều thấy nhiều cái đầu gật gật, thì thầm. Sơn Tinh lại tiếp.
            - Xứ thủy sinh có luật cá lớn nuốt cá bé rất độc ác, ai có thể tin sự chung sống bang giao thổ thủy, bao nhiêu oan hồn mùa mưa lũ, mùa bão sóng đòi mạng các ông?
            - Tôi muốn Sơn Tinh cho biết, con sói có ôm hôn con thỏ rồi thả ra? con chuột phải lễ cúng mèo bằng xâu cá trong ngày chúng làm lễ kết hôn. "Tam sơn tứ hải nhất phần điền" là cân bằng, ông nên chỉ chỗ cho dân mình sinh sống để tránh ngày mưa lũ, mưa từ trời rơi xuống cho chúng ta.
            Nghe Thủy Tinh nói, con sói thè lưỡi đỏ rồi há mõm thèm thịt thỏ. bọn chuột chầu rìa rung rung ria mép nhìn lũ mèo. Gã Sơn Tinh có vẻ đuối lý nhưng cố vớt vát:
            - Có bang giao, hòa hiếu, nhưng không có kết hôn ngoại.
Thủy Tinh đứng im lặng, mắt chàng tìm My Xinh, nàng lấp đâu đó sau màn trướng lắng nghe hai người con trai của đất núi và sông biển đối thoại.
            - Xin phép được thưa với nhà vua: biển có đảo, có đất trên biển, biển sông bao bọc, gìn giữ đất liền bao đời. Con và My Xinh đã một ngày đêm trên đảo giữa đại dương, chúng con yêu nhau, tình yêu này cha con đã biết và muốn được vua Thổ Thần chấp thuận.
            Sơn Tinh bặm môi, bọn thuộc hạ định nhảy ra vồ xé Thủy Tinh, nhưng chưa có lệnh vua chúng hằm hằm mắt mũi. Thổ Thần tuyên bố.
            -Bãi triều, thực hiện đúng nghi lễ đối với sứ giả, con gái My Xinh cùng các quan, quân có trách nhiệm đưa Thủy Tinh đi thăm xứ sở Thổ Thần an toan vui vẻ, giải đáp những câu hỏi của người Thủy Thần.
            Thủy Tinh cảm ơn vua và các quan. My Xinh bước ra đón Thủy Tinh lên xe ngựa đợi sẵn ở sân triều. Em làm như không biết ai ngoài đứa con của biển, em hay kiêu nên nhiều người yêu thích, cũng nhiều người ghét giận đòi lấy chày vồ đập (ác). Xưa nay, con vua phải sống trong tình cảm trái ngược, vì là cái bóng của vương quyền.
            6

4



            Trời đã sang thu, đất trời thuận hòa, rừng xanh, suối trong, nước dâng, hạ đều đều mang theo phù sa và sinh vật phù du cho dân chúng nuôi trồng đánh bắt thủy sản. Vụ lúa-cá-tôm- rau mầu làm nên cuộc sống bình yên trong những mái nhà đồng quê hạnh phúc, khói lam chiều lan tỏa trên hàng cau, dừa, tre cùng cánh diều trẻ nhỏ vi vu. Trâu ăn no cỏ dầm mình ở bến sông, lắc lắc hất hất cặp sừng nghé ngọ gọi nhau.
Vẫn có nỗi buồn của đất, trời, sông biển, mưa ngâu sụt sùi như nước mắt tình yêu ai đó bị cách núi, ngăn sông. Không phải tất cả sinh ra, lớn lên và tận số trong tình yêu và hạnh phúc tràn đầy. Những kiếp đời ân hận, ấm ức, bứt rứt với mưa ngâu. Chỉ có con thỏ là vô tư, chỉ có lũ chuột là nảy nở sinh đàn dù người ghét bỏ, trăn rắn dình đớp. Đồ gặm nhấm dễ sống, sống chết thế nào cũng được.
            Sống vô tư, sống đẹp với đất trời biển cả, sống với người mình mến yêu.
            Đáp lại tấm lòng Thủy Tinh, có đi có lại. My Xinh xin phép vua cha đón Thủy Tinh lên chơi vào mấy ngày đầu mùa thu, chỉ còn ít ngày nữa phải đi học, vua Thổ Thần nói:
            - Cha lo cho nó không quen đất liền, nhỡ làm sao cha biết ăn nói thế nào với Thủy Thần, lại còn đám quan tướng thủy quái hung dữ kiếm cớ sinh chuyện, khổ tình các con, hại muôn dân đất mình, biển người.
            - Cha đồng ý cha ơi! cha chiều chúng con, con tin tình yêu và sức mạnh, trên đất liền có nước sông suối, ao hồ, giếng trong, bóng mát tán cây, mùa mưa ngâu này nữa thì Thủy Tinh không sao.
            Vua cha đồng ý, My Xinh lại ra bờ biển xếp sỏi hẹn Thủy Tinh. Có người báo với Sơn Tinh, không biết chàng trai sơn cước, quan canh đê nghĩ mưu kế gì, liệu có hại tình địch không? My Xinh chưa bao giờ yêu gã.
            Thủy Tinh hẹn sẽ gặp bên bờ giếng Hoàng thành vào một đêm trăng, khi bóng trăng lồng vào mặt nước giếng ở một vị trí quy ước. Đúng ngày giờ đó, My Xinh đến bên giếng ngắm trăng, nàng chờ đợi giây phút người tình xuất hiện, không biết anh ấy đi đường nào, đi với ai, lại mang nhiều quà thì vất vả quá. Nàng sốt ruột chờ đợi, trăng đã lồng vào giếng nước, trời lại thêm vài hạt mưa, bọn hầu vẫn để mắt, họ không được gần nàng lúc này nên ngồi ở quán rượu trong Hoàng thành chơi cờ bài, la hét được thua.
My Xinh ngẫm thấy tình duyên đất và nước đẹp đấy nhưng cách trở mỏi mòng, em ngồi tựa lưng vào thành giếng kiên nhẫn đợi chàng. Có bàn tay nhẹ xoa trên mái tóc, em giật mình nhưng lại thấy quen quen, bàn tay này hình như đã nhiều lần vuốt tóc em trong những lần tắm biển, hong tóc trong gió. Em im lặng, bàn tay cũng để yên. Bất ngờ, My Xinh đứng dậy đi nhanh khỏi bờ giếng. Từ trong lòng giếng, một bóng người bước ra rất nhanh:
            - My Xinh ơi ! anh đây, Thủy Tinh đây, anh không sai hẹn. Thủy Tinh khẽ gọi.
            - Anh thích làm trò với em, dọa em hả, sao không gọi con thú mỏ vịt hay con mập móm làm hộ- My Xinh quay lại dỗi dằn, rồi đi tiếp.
            - Anh không đùa không trêu em thì trêu đùa ai?-Thủy Tinh đã kịp đến bên My Xinh.
            - Thế đáy giếng có đường thông ra biển, em có đi đường ấy được hông?
            Thủy Tinh gật đầu, hai đứa nắm tay nhau quay lại bờ giếng, chụm đầu nhìn xuống thấy bóng trăng rõ tròn lồng gần chính mặt nước, một chiếc lá vàng đầu mùa thu rơi xuống, bóng trăng rung rinh rồi lại tròn, My Xinh cảm nhận thấy mùa thu đã về, thấy tình yêu dịu ngọt êm êm. Chúng lại ôm nhau bên bờ giếng, đèn lồng trong các quán rượu tối hơn, tiếng con tửu, con bạc lặng tờ, bọn hầu đã thấy cặp uyên ương thể hiện, hình như tất cả tửu khách đều quay mặt ra:
            Ngắm ánh trăng.
            5

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

3.




      Sợ cũng phải sống, bài học của phù thủy dậy trò cách vào phòng thi mang "phao" tháo chốt áo quần, lừa giám thị cũng là tăng bản lĩnh bất đắc dĩ ở thế "tuyệt mệnh", nhiều đứa đỗ vớt đỗ dư hai điểm là do học được bản lĩnh xấu của gã phù thủy.
       Sau món đồ ăn kiểu "camping" của dân du thuyền, My Xinh xếp đá, rải lá ngủ, vừa chợp mắt, em thấy có hơi lạnh, mùi  rong biển, em mở mắt thì thấy nàng tiên cá cao ráo, chân đuôi dài, mặc áo liền thân có vẩy lấp lánh như minh tinh màn  hình lớn, giống nữ tài tử dạy thú, tiên cá quỳ bên xòe đuôi lại càng đẹp, đẹp chưa từng có ở núi cao, đồng rộng, thảo nguyên bao la của xứ Thổ Thần .
       - Em đừng sợ, chị là thần dân của bố Thủy Tinh.
- Em chào chị.
My Xinh tự tin hơn trước tiên cá dịu dàng.
       Tiên cá kể cho My Xinh chuyện dưới nước, lối sống khác biệt đất liền, nhưng tình yêu sự sống, lòng ham sống khỏe đẹp thì như mọi sự sống vô cơ, hữu cơ, vô-hữu cơ ở mọi nơi.
       - Em không thể kết duyên cùng Thủy Tinh, chị không nghi ngờ tình yêu, nhưng môi trường khác nhau chỉ hạnh phúc được  99 năm thì quá ngắn ngủi.
My Xinh nghĩ, tiên cá yêu Thủy Tinh nên tìm cách cản đường tình duyên hai đứa, em mạnh dạn trình bày.
       - Chúng em yêu nhau mấy năm nay đẹp lắm, em nghĩ lấy nhau thì vẫn thế, chúng em xin hai vua cho làm nhà bên bờ biển, ven vịnh kín gió Văn Phong, hay Cam Ranh, hoặc cửa Nhật Lệ, cùng lắm thì làm Thủy Cung Thăng Long ở bán đảo Tây Hồ…nếu đất đai đắt đỏ, anh ấy bảo ra đảo ở, đảo dừa, cọ này cũng được. Chúng em có nhau trên bờ đêm hôm, chiều tối, bình minh. Ban ngày nắng gắt cũng là lúc anh ấy đi làm dưới biển, em cũng đi chăm sóc vườn đảo, dạy khỉ thành người. Ngày nghỉ, anh ấy đưa em đi tắm biển, vào giếng Tiên trong đảo, ngày mưa thì anh ấy ở trên bờ lại càng khỏe. Vợ chồng đâu phải lúc nào cũng kè kè bên nhau, chán lắm, sinh cãi nhau đấy, trên đất liền em thấy nhiều chuyện vợ chồng quẩn quanh quát tháo, bĩu môi, trợn mắt chối. Hôn nhân dưới biển cũng cổ hủ như thế, nên Thủy Tinh đã yêu em, em yêu chàng như chị đã biết.
       Tiên cá nghênh đầu lắng nghe, đuôi đập đập xuống lá bộp, bộp có vẻ nóng tiết, nàng hiểu thấu lý sự không cùn của đôi trai gái trái khoáy mắt dân Thủy Thần và người Thổ Thần.
       - Chị cũng chỉ mong tình yêu và hạnh phúc dung dị như em, anh ấy không phải của chị, chơi với nhau từ bé nhưng chị chưa được một lần bên bờ cát trắng với Thủy Tinh - tiên cá nói có vẻ tội nghiệp, nàng lấy vây vuốt má My Xinh, My Xinh lạnh ớn mình. Tiên cá đi rồi nhưng không quên cảnh báo:
       -  Hãy cảnh giác với viên quan  thú mỏ vịt, nó thuộc loại lưỡng cư tráo trở, vợ nó biết cho con bú, nó bơi nhanh, rúc mạnh, bắt cá tôm rất giỏi, phàm ăn, tục uống, sinh hoạt ngoại hôn bừa bãi với con trên đất và dưới nước… chị ghét, ghét muốn khóa cái mỏ, buộc cái đuôi nó lại.
       -   Em cảm ơn chị.
       Tiên cá đi rồi, My Xinh thấy mình lớn hơn, vững vàng hơn trong chuyến đi mạo hiểm với tình yêu. Từ bờ biển, Thủy Tinh chạy lại, chàng gọi "My Xinh, My Xinh ơi…" hòa với tiếng gió âm vang vùng biển, biển chợt bừng sáng. My Xinh vùng dậy chạy lại phía chàng, em đã quen với áo quần chàng nhanh ướt, nhanh khô.
       Đương nhiên họ ôm nhau, trong đêm tối nhưng cả hai vẫn nhìn thấy ánh sáng tình yêu trong mắt nhau, biển ngả sang màu tím dịu êm, đêm đầu tiên hai đứa xa nhà. Mệt quá, chúng ngả lưng ngủ thiếp như trẻ con sau ăn uống, nô đùa.
       Bình minh trên đảo tuyệt vời, My Xinh dậy sớm hơn, em ngắm con trai Thủy Thần đang cố giấc, một đứa con trai của biển vạm vỡ giống như con dân chài, chỉ khác cái áo, quần dưới ánh sáng thấy nó biến màu như con kỳ nhông trên rừng. Có lẽ do bị chài lưới, đơm đó, xỉa nhọn của ngư ông nên nó phải thế  để lừa mắt người săn bắt.
       Đảo giữa đại dương có không khí tinh khiết nhường nào, My Xinh thấy dễ thở, cảm giác thân thể rộng rãi với thiên nhiên, khác xa cảnh "tù ngục" Đông cung đài các kiêu sa với đám quân hầu nhòm ngó, gã Sơn Tinh to khỏe mượn tình rượu thơ "thanh hạc lầu" cùng đám lạc tướng, kỹ nữ rồi lẻn về bên cửa sổ Đông cung ghẹo nàng.
       Gã có công trị thủy nên vua cha nể sợ. Gã yêu đất, gã đánh nhau mở đất làm lều ruộng cho dân 1 thì làm vườn nhà gã đến 3 phần, gã  làm được nhiều việc cũng chỉ mong làm con rể Thổ Thần. Cung cấm có vô số công chúa, nhiều thục nữ xinh đẹp là con lạc tướng, lạc hầu mà gã chỉ yêu mến My Xinh, lẽ giản đơn là em xinh đẹp hơn, trung thực, thông minh hơn người đóng khố, cuốn vỏ cây ngang hông. Em hiếu lễ với cha mẹ, được tặng quà gì cũng mang về biếu cha, cha mẹ tặng lại mới dám nhận, em không ngao du theo thói thời thượng thô phàm của cuộc sống thóc mục, khoai mầm.
       Em đã thưa với vua cha về chàng Thủy Tinh yêu mến, cha khuyên con giữ thân mình trước biển cả sớm triều dâng cao, đêm sóng thần dữ dội, nhưng không cấm cửa Thủy Tinh, vì vua cha đã thấy chàng Thủy Tinh chân ướt, chân ráo, chân thành nhiều lần bên song Đông cung mùa lũ sớm, lũ nhanh.  Mùa Thu mà My Xinh hằng mơ ước.
       My Xinh gọi Thủy Tinh dậy, hai đứa quỳ trước Thần Ban Mai, sau đó tự thú tội trước bình minh chuyện tối hôm qua. My Xinh kể trước, Thủy Tinh tin gần sái khớp cổ. Thủy Tinh kể:
       " Nóng quá, anh xuống nước, ai ngờ một bờ biển hiện lên, thấy em đang tìm vỏ sò trên biển, anh gọi, em chạy, anh đuổi mãi  không bắt được em như mọi hôm mình vui trên bờ cát, anh đuổi đến cùng đường thì "em" biến thành con cá mập còn hai răng cửa, bốn răng nanh, nó dằn:
       - Anh không thể cậy con vua, muốn lấy ai cũng được, phải về thủy cung lấy tiên cá, trái lời nguyền thì vương triều bố con anh và vương quốc Thủy Thần của chúng ta sụp đổ vì lũ người trên cạn.
       Con cá mập này bị ngư dân nào đó trừng phạt hàm răng vì tội nuốt người, làm đắm thuyền, và nó thành hoạn quan ngay sau khi ngư dân quá khích kiểu thú y rồi phóng thích, nó thù hằn người trên đất liền, ghen ghét thần dân biển cả, nó ghét cả con tôm chậm tiến hóa, nó…nó ghét em, không thích anh yêu em.
       - Ông không thể vì thù riêng mà lây sang chúng tôi, tình yêu của chúng tôi không làm mất miếng ăn nhà ông, không tổn hại sinh vật trên đất liền, dưới biển cả, sao ông lỡ hại tôi ?. Chúng ta sống cùng vương quốc mà tư thù để làm "quà" cho ngoại xâm hả?. Ông có lỗi, ông chịu, mà bây giờ ông có chức quan hoạn, đi với nàng tiên cá nào chẳng được.
       -  Tôi cảnh báo trước, anh không nạn ở biển cả thì bọn trên cạn như gã tướng Sơn Tinh cũng không tha cho anh cái tội để người đẹp của họ yêu anh.
       - Tôi sẵn sàng vì tình yêu mà đối đầu với tình địch, sẵn sàng cùng chiến binh thủy sinh hy sinh cho sự bình an của biển cả. Đó là lời vua cha dậy, mong ông cùng thủy dân bảo vệ lẽ phải, bảo vệ hòa bình
       Anh lấy tay vuốt hàm cá mập, cầm cái răng nanh xem nó còn chắc không, cá mập móm bỏ đi, anh chạy về với em, anh lo cho em một mình trên đảo hoang, anh sợ em làm sao thì anh biết sống thế nào…"
       Kể đến đây, Thủy Tinh sắp khóc. My Xinh mủi lòng muốn ôm chàng. Là giống đa nghi vì đã qua hoạn nạn, My Xinh vẫn cứng cỏi:
       - Anh khéo vờ như con thú mỏ vịt, chắc đêm qua đi ăn gỏi cá mú với tiên cá, say xỉn về muộn lại khéo vẽ chuyện hàng tôm, hàng cá, em không tin, xa em ra.
       Nói đoạn, My Xinh đẩy Thủy Tinh. Chàng buồn quá, không biết nói gì, Thủy Tinh lẳng lặng lấy sợi dây tết bằng sơ dừa tự trói mình dưới gốc cây cau cao vút hiếm hoi trên đảo.
       - Em không tin, anh tự tin, tự chứng minh, ít thời gian nữa anh về tiên giới làm dân của Ngọc hoàng, anh không thể sống trong tình yêu ngờ vực.
       My Xinh nhìn ra chỗ khác, chỉ lúc sau nàng quay lại lấy mảnh trai cứa đứt dây thừng, Thủy Tinh ghê gớm thật, chàng buộc nút chặt đến chết thật. Em ôm chàng hồi sức cấp cứu.
- Buổi tối qua anh bỏ đi làm em sợ quá, không có anh ai đưa em về.
 My Xinh quyết định hô hấp bằng môi miệng như bài tập cứu người chết đuối, em hút sâu vào miệng Thủy Tinh, hai đứa cười.
       Đúng hẹn, Thủy Tinh đưa My Xinh  lên bờ, một chuyến xe bò đón chở quà hải sản, một xe ngựa đưa em về cung điện Thổ Thần. Bọn thủy sinh cố nhảy lên bờ xem người sung sướng nhận đồ biển thể nào rồi té rẽ nước theo Thủy Tinh về biển cả.
       Trên xe bò có những  chiếc bánh dày làm từ rong tảo biển, trộn với cùi tôm đúng vụ, hấp chín theo phương pháp "đúc lạnh" *. Thứ này, người Thổ Thần ăn vào sẽ minh mẫn, hiểu lẽ phải trái của (Thiên-Thổ -Thủy). My Xinh đã ăn từ những ngày chơi đùa trên biển, đó là những chiếc bánh tiến vua bố, vua con mà bọn thủy sinh phải luyện đan theo phương pháp đúc lạnh.
       =>4



* Đúc lạnh là phương pháp làm nóng chảy kim loại bằng hạ nhiệt đến độ siêu lạnh trong môi trường đặc biệt.

2. ST-TT


Làm sao cấm đoán được tình yêu. My Xinh đi học, đi chơi đều bị lính hầu trai, hầu gái giám sát. Những báu vật của Thủy Tinh tặng đã mua chuộc được cả thầy phù thuỷ thì mấy cái vòng đá, hoa biển, mực khô đủ để bọn hầu tham lam lới lỏng vòng bảo vệ nàng, họ cũng chẳng thích gì việc "giam cầm” người đẹp, âu cũng là lệnh vua đối với kẻ làm công hưởng phụ cấp sinh hoạt.
       Thủy Tinh nhớ nàng, hằng đêm hay bình minh lại thơ thẩn lên bờ cát viết những ký tự tình yêu lên cát. Sóng gió, chân con còng, thuỷ triều lại xoá hết, nhưng rồi họ vẫn nhận ra nhau. My Xinh đem những viên cuội đen xếp lên cát trắng những ký hiệu yêu thương đáp lại.
       Một ngày hội mùa, Thổ Thần và muôn dân ăn tết bánh dày, đốt đèn, lửa trại nhảy múa hát ca, rượu say. Theo hẹn với Thủy Tinh, người hầu gái trung thành với món đồ biển được tặng, đã lén đưa nàng ra biển, họ mang theo giỏ bánh dày, bỏng ngô làm quà cho Thủy cung. Người hầu trở về, Thủy Tinh xách đồ, rẽ nước mời nàng xuống thuỷ cung chơi, ra mắt vua cha và thuỷ sinh.
       Một khoảng không tạo con đường ánh sáng dẫn họ tới thuỷ cung. Trên đường có những hàng rong rêu xanh mướt, ốc thè lưỡi, hến há mảnh chào họ, đàn tôm co mình uốn nhảy, cá bơi cả đàn  hát reo chào My Xinh từ xứ Thổ Thần tới thăm. Gần đến thuỷ cung, hai con bạch tuộc tung xúc tu chặn đường, My Xinh sợ quá nép vào Thủy Tinh. Mắt con bạch tuộc to bằng quả bưởi  “5 roi” lúc lồi lúc híp, Thủy Tinh chìa tay bắt, tiện thể "đấm mõm" mỗi đứa cặp bánh dày. Bạch tuộc vẫy xúc tu chào, cánh cửa thuỷ cung mở.
       Hôm nay Thủy Thần  thiết triều, văn võ bá quan đông đủ, hà mã và cá mập bên nhà vua, tiếp theo ngôi thứ sắp hàng theo độ hung dữ được người Thổ Thần và thuỷ sinh thừa nhận, cá heo sau cùng, tôm hùm hàng thứ ba, bọn cá đuối chầu rìa cùng vô số đại diện các loài cá, vẩy da chúng lấp lánh tạo nên ánh sáng thuỷ cung. Những con đồi mồi, rong tảo, giun, rắn, mực ống, san hô đỏ trắng tự kết vân hoa trang trí cho Thuỷ cung lộng lẫy.
       Thái tử Thủy Tinh dẫn My Xinh ra mắt vua cha và quan đại thần. Hai đứa quỳ trước điện hai tay vẫn khoác vào nhau để khẳng định tình yêu tiền hôn nhân. Trước đó, lễ vật mọn được hai đứa kính cẩn đặt lên bàn đá.
       - Ai bảo các con đến xin ta việc hệ trọng ?- Thủy Thần hỏi
       - Dạ, chúng con tự nguyện đến, tự con đón My Xinh về ra mắt cha và các quan, xin  triều đình định nghi lễ cưới xin-Thủy Tinh ngước lên trả lời vua, quay lại nhìn các đại thần.
       - Việc này để chúng ta bàn, xưa nay ta đã nghĩ đến việc giao lưu với xứ Thổ Thần để họ hiểu chúng ta, cùng nhau chia sẻ sản phẩm thiên nhiên, tìm hiểu quy luật của tạo hoá, cùng nhau bảo vệ sự sống trên hành tinh đặng nhân hoà, thuận thiên, địa lợi giữ vững mối liên kết Thuỷ-Thiên -Thổ vững bền muôn thuở. Con đã khởi đầu điều đó một cách tự nguyện, ta chấp nhận.
       Vua Thủy Thần hỏi thêm My Xinh về cuộc sống ở xứ Thổ Thần, hỏi thời tiết, mùa màng, mưu sinh khó dễ, họ nói chuyện cở mở thân mật. Sau đó vua nhắc Thủy Tinh dẫn My Xinh đi thăm thuỷ cung, lưu giữ nàng ở lại chơi  ít ngày. Trước đó, My Xinh đã viết thư để lại, xin phép, xin lỗi vua cha ra biển chơi mấy ngày.
       Thủy Tinh dẫn em My Xinh đi thăm đại dương bao la bằng "xe tốc hành" cá heo, hai đứa ôm nhau ngồi trên lưng chú cá heo ngoan ngoãn nhanh nhẹn, nước rẽ ra để My Xinh đủ không khí hít thở, ra khơi xa chúng bơi trên mặt nước.
       Buổi trưa chúng dừng chân trên đảo san hô giữa đại dương bao la, sóng vỗ nhẹ đu đưa hàng dừa, hàng cọ, bọn rùa biển sắp bậc cho hai đứa bước lên bờ. My Xinh thích lắm, phong cảnh trời mây, nước đảo gần nhau, biển trên trời, mây trời ôm biển, tiếng gió thổi hàng dừa reo khác dừa trên đất liền.
       Chúng đi chơi trên đảo như người du lịch, Thủy Tinh hướng dẫn em đi các ngõ ngách, giới thiệu các loài sinh vật biển, thế rồi chàng đi nhanh đâu đó biến mất vào trong làn nước. My Xinh tìm không thấy ai, nàng gọi "anh ơi! anh ơi! Thủy Tinh ơi, em đây! My Xinh đây,…" chỉ có sóng gió trả lời,  dừa hát ví, hát ru…
Em ơi em ở đây chơi
em sống muôn đời với đảo hoang vu
khi nào em biết mùa thu
biển xanh nổi sóng hát ru ơi à
em xinh tươi, em hiền hoà
tình em biển cả bao la với …chàng,…
       Cứ thế, biển hát, sóng ru, chiều dần buông, biển tối đen như mực tàu, thỉnh thoảng có ánh chớp sáng phía xa xa. My Xinh khóc hu hu như chú bé đốn củi đánh rơi rìu sắt xuống sông.
       Nàng chợt nhớ vòng tay ôm chàng làm tăng thêm thời gian sống trên cạn của Thủy Tinh, lại chợt nhớ thầy phù thuỷ phán: "Chỉ có đấng cao xanh trên trời có phép màu vô hạn, còn lại  thần đất và thần nước đều hữu hạn phép thần thông, cũng như bọn sỹ tử học thêm, học nếm, học chui thầy pháp, thầy tăng, thầy đồ, thầy cúng , thầy lang băm, các loại thầy, đi thi hơn đứa học một thầy một môn vài điểm, đỗ làm quan cũng không giỏi hơn đứa trượt thi về đi cày, chạy xe ngựa, bán hàng rong, đốn củi, đánh cá,…"
       My Xinh khóc, nín chuẩn bị cho một đêm trên đảo hoang giữa đại dương mênh mang sóng nước. Nàng sợ lũ tiên cá hiện lên đánh ghen. Sao chàng bỏ em đi lúc này, thử thách tình em để làm gì, không yêu chàng em xuống biển làm chi, vua cha Thổ Thần thiếu gì thuyền rồng đưa em ra đảo, có lính hầu, có chàng Sơn Tinh tuấn tú, dũng mãnh bảo vệ.
       Em yêu chàng từ vỏ ốc đầu tiên được tặng, chàng có biết không? hỡi đồ tôm cá.
 => 3