Làm sao cấm đoán được tình yêu. My Xinh đi học, đi chơi đều bị
lính hầu trai, hầu gái giám sát. Những báu vật của Thủy Tinh tặng đã mua chuộc
được cả thầy phù thuỷ thì mấy cái vòng đá, hoa biển, mực khô đủ để bọn hầu tham
lam lới lỏng vòng bảo vệ nàng, họ cũng chẳng thích gì việc "giam cầm”
người đẹp, âu cũng là lệnh vua đối với kẻ làm công hưởng phụ cấp sinh hoạt.
Thủy Tinh nhớ
nàng, hằng đêm hay bình minh lại thơ thẩn lên bờ cát viết những ký tự tình yêu
lên cát. Sóng gió, chân con còng, thuỷ triều lại xoá hết, nhưng rồi họ vẫn nhận
ra nhau. My Xinh đem những viên cuội đen xếp lên cát trắng những ký hiệu yêu
thương đáp lại.
Một ngày hội mùa,
Thổ Thần và muôn dân ăn tết bánh dày, đốt đèn, lửa trại nhảy múa hát ca, rượu
say. Theo hẹn với Thủy Tinh, người hầu gái trung thành với món đồ biển được
tặng, đã lén đưa nàng ra biển, họ mang theo giỏ bánh dày, bỏng ngô làm quà cho
Thủy cung. Người hầu trở về, Thủy Tinh xách đồ, rẽ nước mời nàng xuống thuỷ
cung chơi, ra mắt vua cha và thuỷ sinh.
Một khoảng không
tạo con đường ánh sáng dẫn họ tới thuỷ cung. Trên đường có những hàng rong rêu
xanh mướt, ốc thè lưỡi, hến há mảnh chào họ, đàn tôm co mình uốn nhảy, cá bơi
cả đàn hát reo chào My Xinh từ xứ Thổ
Thần tới thăm. Gần đến thuỷ cung, hai con bạch tuộc tung xúc tu chặn đường, My
Xinh sợ quá nép vào Thủy Tinh. Mắt con bạch tuộc to bằng quả bưởi “5 roi” lúc lồi lúc híp, Thủy Tinh chìa tay
bắt, tiện thể "đấm mõm" mỗi đứa cặp bánh dày. Bạch tuộc vẫy xúc tu
chào, cánh cửa thuỷ cung mở.
Hôm nay Thủy
Thần thiết triều, văn võ bá quan đông
đủ, hà mã và cá mập bên nhà vua, tiếp theo ngôi thứ sắp hàng theo độ hung dữ
được người Thổ Thần và thuỷ sinh thừa nhận, cá heo sau cùng, tôm hùm hàng thứ
ba, bọn cá đuối chầu rìa cùng vô số đại diện các loài cá, vẩy da chúng lấp lánh
tạo nên ánh sáng thuỷ cung. Những con đồi mồi, rong tảo, giun, rắn, mực ống,
san hô đỏ trắng tự kết vân hoa trang trí cho Thuỷ cung lộng lẫy.
Thái tử Thủy Tinh
dẫn My Xinh ra mắt vua cha và quan đại thần. Hai đứa quỳ trước điện hai tay vẫn
khoác vào nhau để khẳng định tình yêu tiền hôn nhân. Trước đó, lễ vật mọn được
hai đứa kính cẩn đặt lên bàn đá.
- Ai bảo các con
đến xin ta việc hệ trọng ?- Thủy Thần hỏi
- Dạ, chúng con
tự nguyện đến, tự con đón My Xinh về ra mắt cha và các quan, xin triều đình định nghi lễ cưới xin-Thủy Tinh
ngước lên trả lời vua, quay lại nhìn các đại thần.
- Việc này để
chúng ta bàn, xưa nay ta đã nghĩ đến việc giao lưu với xứ Thổ Thần để họ hiểu
chúng ta, cùng nhau chia sẻ sản phẩm thiên nhiên, tìm hiểu quy luật của tạo
hoá, cùng nhau bảo vệ sự sống trên hành tinh đặng nhân hoà, thuận thiên, địa
lợi giữ vững mối liên kết Thuỷ-Thiên -Thổ vững bền muôn thuở. Con đã khởi đầu
điều đó một cách tự nguyện, ta chấp nhận.
Vua Thủy Thần hỏi
thêm My Xinh về cuộc sống ở xứ Thổ Thần, hỏi thời tiết, mùa màng, mưu sinh khó
dễ, họ nói chuyện cở mở thân mật. Sau đó vua nhắc Thủy Tinh dẫn My Xinh đi thăm
thuỷ cung, lưu giữ nàng ở lại chơi ít
ngày. Trước đó, My Xinh đã viết thư để lại, xin phép, xin lỗi vua cha ra biển
chơi mấy ngày.
Thủy Tinh dẫn em
My Xinh đi thăm đại dương bao la bằng "xe tốc hành" cá heo, hai đứa
ôm nhau ngồi trên lưng chú cá heo ngoan ngoãn nhanh nhẹn, nước rẽ ra để My Xinh
đủ không khí hít thở, ra khơi xa chúng bơi trên mặt nước.
Buổi trưa chúng
dừng chân trên đảo san hô giữa đại dương bao la, sóng vỗ nhẹ đu đưa hàng dừa,
hàng cọ, bọn rùa biển sắp bậc cho hai đứa bước lên bờ. My Xinh thích lắm, phong
cảnh trời mây, nước đảo gần nhau, biển trên trời, mây trời ôm biển, tiếng gió
thổi hàng dừa reo khác dừa trên đất liền.
Chúng đi chơi
trên đảo như người du lịch, Thủy Tinh hướng dẫn em đi các ngõ ngách, giới thiệu
các loài sinh vật biển, thế rồi chàng đi nhanh đâu đó biến mất vào trong làn
nước. My Xinh tìm không thấy ai, nàng gọi "anh ơi! anh ơi! Thủy Tinh ơi,
em đây! My Xinh đây,…" chỉ có sóng gió trả lời, dừa hát ví, hát ru…
Em ơi
em ở đây chơi
em
sống muôn đời với đảo hoang vu
khi nào
em biết mùa thu
biển
xanh nổi sóng hát ru ơi à
em
xinh tươi, em hiền hoà
tình
em biển cả bao la với …chàng,…
Cứ thế, biển hát,
sóng ru, chiều dần buông, biển tối đen như mực tàu, thỉnh thoảng có ánh chớp
sáng phía xa xa. My Xinh khóc hu hu như chú bé đốn củi đánh rơi rìu sắt xuống
sông.
Nàng chợt nhớ
vòng tay ôm chàng làm tăng thêm thời gian sống trên cạn của Thủy Tinh, lại chợt
nhớ thầy phù thuỷ phán: "Chỉ có đấng cao xanh trên trời có phép màu vô
hạn, còn lại thần đất và thần nước đều
hữu hạn phép thần thông, cũng như bọn sỹ tử học thêm, học nếm, học chui thầy
pháp, thầy tăng, thầy đồ, thầy cúng , thầy lang băm, các loại thầy, đi thi hơn
đứa học một thầy một môn vài điểm, đỗ làm quan cũng không giỏi hơn đứa trượt
thi về đi cày, chạy xe ngựa, bán hàng rong, đốn củi, đánh cá,…"
My Xinh khóc, nín
chuẩn bị cho một đêm trên đảo hoang giữa đại dương mênh mang sóng nước. Nàng sợ
lũ tiên cá hiện lên đánh ghen. Sao chàng bỏ em đi lúc này, thử thách tình em để
làm gì, không yêu chàng em xuống biển làm chi, vua cha Thổ Thần thiếu gì thuyền
rồng đưa em ra đảo, có lính hầu, có chàng Sơn Tinh tuấn tú, dũng mãnh bảo vệ.
Em yêu chàng từ
vỏ ốc đầu tiên được tặng, chàng có biết không? hỡi đồ tôm cá.
=> 3
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét