Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013

10

              My Xinh bàn với Đồi Tinh, Thuỷ Tinh và các quan cùng đi, Cô Bé Đòi Hôn, ông trưởng xóm chài được dự. My Xinh chủ định họp toàn thể xóm vạn chài để trao đổi về nghề biển, nghe dân chài kiến nghị với Vua.
        Lửa bập bùng cùng trăng mười tám, dân vạn chài rải chiếu sắp đồ ăn, tôm hấp nướng thơm ngạt ngào bãi biển, người lớn, trẻ em tụ họp xóm chài. Ông trưởng thôn mời quan trên, bà con ly rượu, một tiếng “khà” rồi cất giọng kính thưa:
         -Nay bà con được đối thoại cùng cấp trên về biển, xin các vị nói thật lòng như đứng trước linh thiêng.
         -Thưa bà con, tôi My Xinh con vua dẫn đoàn đi tuần biển, nghe bà con bày tỏ tấm lòng, các quan hãy trả lời bà con ngay tại chỗ, về biển cả có sứ giả Thuỷ Tinh, Cô Bé Đòi Hôn ghi biên bản. Báo cáo cuối cùng tôi ký gửi vua cha!
          Mọi người thì thầm, có mấy cô cậu nhổm dậy nhìn công chúa, họ trầm trồ khen xinh đẹp, có đứa bảo: “ tưởng thế nào, cũng không hơn con gái vạn chài”. Một cụ ông ở trần, râu xoà trước ngực, da đỏ au như vỏ con tôm chín, ông nhấp ly rượu rồi lên tiếng:
          - Thưa công chúa My Xinh, các quan của Thổ Thần cùng sứ giả, dân chài chúng tôi một đời thờ vua, yêu biển, mưu sinh hiền lành, con cháu ngoan ngoãn lối nghiệp cha ông, sống có thuỷ, có chung, đoàn kết nương tựa trước tạo hoá, lựa đất trời lấy miếng cơm ăn, áo mặc.
            Mấy năm gần đây người đất liền tiến ra biển làm ăn, dựng lầu son gác tía, tuyển mỹ nữ nàng hầu phục vụ lữ khách bốn mùa. Dân chài bán được thuỷ sản cho nhà lầu cũng vài người khá lên, mắt lưới nhỏ dần để vét cá tôm phục vụ khách thập phương ngày càng ăn lẩu tạp. Con hào, con hàu bằng móng tay bám đá ngàn đời nay cũng bị cậy ra để nấu cháo. 
      Chuyện đó còn nhỏ, du khách ngày mỗi nhiều, họ xuống biển vào rừng phi lao xả ra thứ rác không tan trong đất, túi rác phồng, bầy nhầy, sinh vật chui vào là chết, chết nhiều lắm. Chủ lầu tuyển con gái biển vào bưng bê rượu thịt, hầu hạ thực khách, nhiều đứa kiếm được tiền rồi mang bệnh lây nhiễm gì đó sống mòn chết vội, nghĩa trang đầy hoa trắng, mời các vị sáng mai ra thăm.
           Cấp trên bảo nuôi hải sản bằng thức ăn đóng bao, nuôi tôm trên cát, đắp bờ dẫn nước biển nuôi cá cua, trúng 2 vụ, mất 3 vụ ,… nợ nần, móm hết, cha con cãi cọ, vợ lìa chồng, dắt díu nhau đi tứ xứ. Tôi thay mặt bà con kiến nghị với vua có biện pháp tháo dỡ nhà hàng, lều trại, cấm trai gái đàn đúm xả rác bừa bãi, để chúng tôi nuôi trồng hải sản theo phương pháp, bí quyết truyền thống, năng suất vừa phải nhưng bền vững bát cơm, lành manh áo cộc .
        Cụ già nghẹn ngào, ông cạn ly rượu rồi cảm ơn các vị quan trên. My Xinh chỉ định viên quan địa ốc, viên quan nghề thuỷ sản trả lời. Ngay sau đó, một gã trai xóm chài xin phép nêu ý kiến:
      -Cụ nói đúng nhưng chưa đủ, khách có nhu cầu gái, nhậu hải sản thì phải có người cung cấp, họ mở lầu có giấy phép của vua. Nhờ người giầu xây lầu hàng, tửu điếm mà nhiều gia đình bán đất, bán hải sản được giá có tiền cho con lên Kinh đô học làm quan mở mặt đất vạn chài. Các gia đình có con gái đẹp không biết bảo ban con học hành ngoan ngoãn, học nghề biển kiếm tiền, để chúng theo vào nhà hàng kiếm tiền nhanh, đời sống ngắn, bệnh tật là do quan hệ vợ chồng không hôn thú với bọn lắm tiền, bất lương, mắc bệnh sắp chết thì đừng trách ai. Bố mẹ ông bà, anh chị tự trách mình.
       -A! thằng Ốc con nhà Hến, mày dám mở mồm bêu xấu cha ông, chính mày bán đất, dẫn dụ con gái biển, con gái rừng vô nhà hàng, mày kiếm tiền bất chính, bất lương, mày bỏ học từ bé, không theo cha đi biển, không ruộng nương, suốt ngày lêu lổng, tụ bạ cờ bạc, nợ nần, trộm cắt vặt. Từ ngày có người mua đất dựng lầu, mày cò mồi, ma cô mới có bát cơm ăn mà dám nói thế hả, ông bà Hến có đây không, nghe thằng Ốc nó nói láo.
       Sau tiếng la mắng của ông già, lửa bập bùng, trăng trơ treo trên đầu, bãi biển ồn ào, có người xỉ vả thằng Ốc.
        Một chị nói:
      - Tôi xin nhà vua khoanh lại vùng đất làm các nhà lầu, cách biệt với chúng tôi bằng hàng rào. Vườn cây, vũng nước của chúng tôi, không thể để du khách tự do xả rác, mèo chuột hư hỏng con em chúng tôi. Bà con hãy giữ đất, trồng rừng, làm nhà vườn, người giàu có sẽ đến thuê nhà nghỉ, cho họ thuê nửa ngày, thuê cả thế kỷ cũng được. Bà con đừng bán ăn nhanh ăn non. Xin nhà vua đừng thu đất của dân làm chỗ ăn chơi, chúng tôi cũng biết cách phục vụ du khách, biển hết cá phải lên bờ mà câu.
            - Con mẹ nào đấy khôn nhỉ ?- Cô vợ béo đẹp goá chồng mà hôm trước My Xinh và Thuỷ Tinh đến thăm, lên tiếng hỏi.
            - Chỉ một mình nhà chị khôn hả, từ ngày goá, chị nuôi chó, cho thuê nhà ăn đủ, béo trắng ra, có mỗi đứa con gái thì cho du học.
          Hai người đàn bà bắt đầu văng ra ngôn ngữ sóng cả, cá tôm ươn. Ông trưởng thôn đến gạt ra, hai mẹ nhìn mặt gã trưởng thôn, mẹ goá la:
            -Từ ngày người trên Kinh thành đến dựng tửu điếm, ông thường xuyên qua đó ăn nhậu no nê mà vẫn qua chỗ tôi thăm hỏi, gạ mua rẻ đất không được, lại quà cáp đòi tình, đòi qua đêm. Tôi nói cho mà biết, đất nhà tôi có địa bạ vua tổ, mả chồng tôi còn đó, ông thích thì cứ đến nhà ăn nhậu, tôi gọi đứa hầu, ông tưởng chúng tôi không biết mánh của tửu điếm hả!
            - Các bác bình tĩnh, bà con trật tự để quan trên trả lời- My Xinh chấm dứt cuộc cãi lộn, mực nướng, khô nướng bốc mùi đến nghẹt thở. Quan địa ốc nói:
            - Xây cất tửu điếm là chủ trương của Nhà nước, tạo công ăn việc làm cho người đất liền ngày càng “đất chật người đông”, rừng cũng cạn kiệt. Sai trái, ô nhiễm xin được ghi nhận để chúng tôi đề nghị vua có cách xử lý, có lẽ phạt thẳng vào du khách, bất kỳ ai gây ô nhiễm phải trả tiền và tự dọn dẹp. Bà con hãy lên tiếng với du khách, với con cái mình bảo vệ môi trường sống. Xin bà con hãy yên tâm làm nghề biển, đừng theo nhà hàng vì đó không phải là nghề truyền thống của dân biển. Rồi bà con sẽ tham gia làm du lịch biển, du lịch sinh thái, không ai thu đất thì bà con đừng vội bán chác qua bọn “cò”, có con cái phải dạy bảo, kèm cặp, đừng để chúng đi hoang, đi đêm. Cho chúng đi học, chưa vội làm giàu. Bằng lòng với đủ ăn, mặc lành sạch sẽ, tránh tội lỗi, chết chóc, rồi sẽ nên người no đủ.
            - Cũng chỉ vì tôm cá, hải sản ngày càng được giá nên chúng ta phải nuôi mới đáp ứng được nhu cầu trong nước và các tàu buôn hải ngoại. Bà con có biết không, chúng ta có biển rộng dài mà vẫn nghèo kém là sao, những nước ở đảo xa xứ Sương mù, xứ mặt trời đến sớm (Anh quốc và Nhật Bản) khôn sớm, “mãi vẫn giầu” vì ăn nhiều hải sản, chủ yếu là tôm, cá, mực tươi sống đông lạnh, khô. Bà con nên ăn nhiều thuỷ sản hơn để tăng chỉ số khôn (IQ), biết mình phải làm gì để phát triển bền vững, để tôm cá trúng vụ thường xuyên, biển xanh lành, sinh vật sinh trưởng thu hoạch đúng mùa vụ. Tôi hy vọng có sứ giả nước Thuỷ Thần giải đáp thắc mắc, chàng sắp là con rể của vua Thổ Thần, chồng công chúa My Xinh đây.
              Viên quan nghề thuỷ sản dứt lời, tiếng vỗ tay vang lên, họ hy vọng mối bang giao Thổ-Thuỷ sẽ rộng đường kiếm ăn, làm giàu bằng nghề biển. My Xinh mời Thuỷ Tinh thưa chuyện với bà con. Chàng uống một cốc với Đồi Tinh, rồi lên tiếng:
           - Thưa Công chúa, thưa các quan, thưa bà con nghề biển. Sau chuyến đi này tôi sẽ về tâu với vua cha Thuỷ Thần, xin được làm một nhiệm kỳ sứ giả (ở rể) cùng bà con làm nghề biển ngon lành. Biển rộng lắm, chúng tôi đã có dịp đến đất nước sương mù, đất nước bình minh đến sớm, họ giàu có bằng nghề rèn đúc, khói toả mù mịt, bẩn lắm, họ đang làm sạch khói khí bẩn đó, phục hồi sức khoẻ bằng việc ăn nhiều tôm cá của chúng ta. Nhiều quốc gia, dân biết đắp bờ dẫn nước nuôi cá tôm, nuôi nhái cua ốc ếch rắn cá sấu, ba ba, đồi mồi, nuôi giống cá bán một chỉ vàng một con bằng ba ngón tay. Cứ hai vuông đìa tôm lại có một vuông nước trong, người uống ngay không cần đun nấu vì nó rất sạch, họ vớt chuyển thuỷ sản sang vuông sạch, sau đó dọn lại vuông cũ như người ta thay áo ấy. Vì thế mà năm nào họ cũng trúng vụ, tôm họ to khoẻ nhiều IQ, năng suất vừa phải nhưng bán được giá, một con của họ bằng cả rổ bự đầy tôm rảo của chúng ta. Tôi sẽ tìm cách chuyển giao công nghệ miễn phí cho đất nước Thổ Thần khi tôi làm sứ giả, làm…
            -    Làm phò mã, làm người tình nghìn năm của công chúa- Tiếng reo hò, ly cốc đụng keng keng, lách cách, lửa than cháy rực, mực tôm nướng hấp có gia vị hạt tiêu, gừng xả,… thơm lừng, gió biển thổi nhè nhẹ, trăng lung linh trên biển, rừng phi lao hát:
Biển rộng dài gắn kết các đại dương
Biển dẫn đường cho muôn loài hội nhập
Biển xanh sạch cho tình yêu thơm phức
Cá tôm hiến dâng người trí tuệ cao sang
...
         -Uống, zô, zô nào, nhà vua vạn tuế, tình yêu My Xinh -Thuỷ Tinh muôn năm, các quan nhiều bổng lộc. Khoẻ.
 
          11

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét