Chiêu Hổ thân mến!
Thế là Xuân Hương
đi bước nữa, để mai mốt hồi xuân có mụn con kiêu ngạo, chia của nhà Tổng cóc. Duyên
bén những ngày Tổng cóc gánh bạc, dựng lều, mài mực thi kiếm chút danh. Kinh
thành bao dung ngưỡng mộ người tài đức, giàu có, cực nhọc kiếm ăn. Có học có
hơn, Tổng cóc thổ nha ham hố phải thành một chức quan cai kho, phát chẩn.
Ngoài ba mươi cái
xuân xanh hai đời chồng đã đời lắm lắm. Xuân Hương phận gái cần chốn nương
thân, cần nơi bảo kê cho đường thi phú, nương tựa lầu son, nuôi gái lầm than
kiếm ăn Cổ nguyệt Lầu.
Năm xưa dưới Phủ
Vĩnh Tường cao sang mà bất hạnh, kiếp chồng chung cô quạnh những đêm dài. Quan
phủ cần Xuân Hương tân trang thói phàm tục xứ mờ xa. Bà cả, bà hai chiếm chồng
hàng đêm,sáng ra tóc bù, áo váy nhàu nhĩ, mặt tươi nham nhở cười ô uế vào Xuân
Hương. Họ có cái quyền, có mẹo phàm dâm mà XH không có! Bù lại quan phủ cho
Xuân Hương dự thăng đường mưu vài vụ xét tra, cùng những bữa nhậu hầu quan
triều tuần du kiếm tìm thú lạ.
Lần này lấy Tổng
cóc, XH không ở quê chàng, mà ở Kinh giúp chàng mưu sinh quan lộ.
Chiêu Hổ ơi, chàng
đã lớn, danh đã thành sao chưa ngon bề gia thất, giữ tấm thân nguyên vẹn làm gì
trong đời mưa gió tả tơi. Cũng phải thôi thưa người con trai sư ông một lần phá
vận, một đêm thu đổ đốn ni cô, trăng vỡ nát ở vườn chùa sinh ra thằng người gọi
là Chiêu Hổ! Chàng định tu hành kiếp quan Phật quên kiếp phàm trần? Ôi!XH khát
thèm một tấm thân, một tấm tình,một con người như Chiêu Hổ. Bát nước đổ đi rồi,
hai đời chồng càng mộng trai tân! Sao lại không khi bao đàn em Cổ nguyệt lầu đã
hy sinh đời con gái, hầu đám quan chức trọng, tiền nhiều. Sao lại không khát
vọng tình yêu trong trắng, dẫu tay có bị quệt chàm vẫn gột rửa bằng nước Hồ
Tây!
Cổ nguyệt Lầu có
hai người muốn đốt.Một Tổng cóc hợm của khát tình.Một cựu binh phường Khán Xuân
một thời chiến chinh cùng Chiêu và đồng đội, họ không muốn nước Tây Hồ ô uế súc
sinh, họ không chịu được những chiếc thuyền làm tình xả rác, họ tín ngưỡng tâm
linh nên quyết đốt Cổ nguyệt Lầu.
Chính tay Xuân
Hương phóng hoả, phá đi những mong xây lại đàng hoàng. Tổng Cóc về Kinh
được vua ban thái ấp, Xuân Hương lại
dựng lầu mua bán những thú vui. Đường Liễu Giai xanh cây, có chùa thiêng phù
hộ.
Chiêu Hổ này, Xuân
Hương xa chàng, thời gian như sói nuốt, cuộc tình nào cũng hết, cuộc đời nào
cũng qua. Mến yêu một thuở học trò, mến yêu một thời làm bạn tình thơ với
chàng.
Chuyện cùng Xuân
Hương trên Kinh thành yêu dấu.
Xuân Hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét