Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

1. TRUYỆN SƠN TINH -THỦY TINH

1.    Thuở hỗn mang, thiên hà như nồi cháo lớn, sau đó sinh thái cực, lưỡng nghi, sinh tứ tượng, thành bát quái. Đất được ở riêng có núi rừng, đồng ruộng, sông hồ xen giữa, muông thú phân chia loài. Nước sống riêng có dòng chảy, biển  xanh bao la thông với sông hồ, có thủy sinh đa dạng. Trời của chung, cao xanh, mây, trăng sao, ánh dương rực rỡ… đất có thổ công, sông có hà bá, trời có thần thiêng, duy nhất chỉ còn con tôm dưới nước còn dấu ấn hồng hoang lộn ở trên đầu, vì vậy thịt nó là món ăn tăng trí khôn cho nhân loại. Khoa học của các nước G7 và nền công nghiệp giàu có của họ đã biết rõ tác dụng của tôm, vì thế tôm chiếm đến trên 60% tổng kim ngạch xuất nhập khẩu thủy sản của thế giới, chủ yếu đưa vào miệng dân các nước G7. Người ta phải nuôi nhiều tôm hơn nữa để đáp ứng các G8, G9 và G11 sau nữa của nền kinh tế trí thức, đưa bột tôm vào óc thay cho bột đậu dư thừa.
       Con tôm đã biết rõ chuyện tình Sơn Tinh-My Xinh và Thủy Tinh. Câu chuyện dự thảo lần đầu theo trí nhớ của một người ở nước G1, đã được ăn tôm từ trong bụng mẹ, chuyện như  sau:
       Không chịu cảnh “ta về ta tắm ao ta”, chàng Thủy Tinh chán cảnh hôn nhân biển cả, không ưng các nàng tiên cá xinh đẹp nhõng nhẹo. Sớm hôm chàng lên bờ biển chơi và gặp My Xinh con gái Thổ Thần cũng hay dạo chơi trên biển. Bờ biển nơi phân thủy âm dương, nơi giao lưu đất- nước - trời (Thổ-Thủy-Thiên). Chàng lân la chuyện trò, tặng em My Xinh  vô số ngọc trai, vỏ sò và cả hải sâm, cá ngựa, sao biển, đặc sản cho nàng My Xinh mang về biếu vua cha Thổ Thần. My Xinh yêu thích chàng như muôn chuyện tình cỏ cây, hoa lá cần ánh sáng, đất, gió mưa, khí tiết thuận hòa.
       Gặp nhau vội vã, chia tay lặng lẽ, Thủy Tinh lặn xuống biển sâu để lại trong lòng My Xinh nỗi chờ mong thắc thỏm. Những hôm biển động nàng nhìn khơi xa chờ đợi, cũng có ngày mưa lũ dâng lên rút xuống rất nhanh thì chàng Thủy Tinh lại vội đến bên cửa sổ Đông cung, áo quần chàng ướt sũng, đôi mắt trong sáng đặt vào cặp mắt ngây thơ tin yêu của My Xinh, tay chàng ôm giỏ quà tặng nàng những đồ biển yêu thích, nào là hoa biển, ngọc trai, lược đồi mồi, vòng đá quý ở độ sâu 8111 mét… nàng xếp đầy tủ kính, mang tặng bạn bè ngày sinh nhật, đem đổi bán ngoài hiệu kim hoàn để ăn tiêu, nộp tiền học thêm cho thầy phù thủy dạy con nhà trọc phú.
       Một hôm, sau bước dạo, bước chạy đuổi nhau trên bờ cát, họ lưu luyến chia tay dưới  ánh trăng mộng mơ, cả hai cười đùa viết những ký tự tình yêu vô tư trên cát trắng thì có tiếng cá quẫy mạnh. Nàng tiên cá hiện lên bên hai người:
       - Cô này là ai? Sao anh có thể từ bỏ lời nguyền của biển cả, sao anh có thể bỏ em đi với người của Thổ Thần, anh không sợ vua Thủy Thần trừng phạt?
       - Em về đi, anh về ngay, có đêm nào anh không ngủ ở xứ thủy thần, chúng ta không  thể ở lâu trên cạn.
       - Nhưng anh có thể biết bí quyết sống lâu trên cạn như bọn khủng long đã lên bờ tiến hóa thành thú dữ.
       - Anh không biết, có chăng chỉ em My Xinh đây dạy cho anh.
       Tiên cá giận dữ, vẫy vùng tung cát, túa nước lặn nhanh xuống biển sâu trong sự ngỡ ngàng đến hoảng sợ của My Xinh. Nàng ôm chặt lấy Thủy Tinh vì chẳng còn biết ôm vào đâu trên bãi cát trắng mênh mông đầy trăng và gió.
       Họ cứ  thế đến khi trăng tà trên biển, tiếng chuông chùa của sư già khó ngủ dóng dả sang canh. Hơi ấm, mùi thơm tình yêu của My Xinh đã làm cho Thủy Tinh sống lâu hơn trên cạn. Bất ngờ có tiếng ngựa hý, quân hô hét, đuốc sáng rực làm cả hai bừng tỉnh. Thủy tinh vội về biển cả, My Xinh lội nước tiễn chàng, ướt hết cả váy dài. Quân lính do Sơn Tinh chỉ huy đã đến bắt nàng lên kiệu về cấm cung. Từ đó My Xinh bị giám sát chặt chẽ, đi đâu có người kèm, Sơn Tinh được vua Thổ Thần giao việc đó cùng với ý thử thách phò mã tương lai với hy vọng trị thủy.
        2

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét