Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

8/35 (chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh)



       Sáng sau, Thuỷ Tinh dậy sớm đón bình minh, chàng dạo bên hàng phi lao, gió đã ngủ không còn tiếng hát, thuỷ triều lùi kéo biển ra xa. Bãi cát biển Quất Rừng mênh mang, mùa còng nở đua nhau làm tổ, những chú còng lớn hơn con rận, đào đất kiếm ăn đẩy những hạt phù xa bé như đỗ xanh, hạt tiêu, còng lớn chạy nhanh, còng nhỏ chạy gần, thấy động chúng vội về hang. Thuỷ Tinh ngồi im ngắm bầy còng gió, xem chúng đào đất nô giỡn. Chiều, đêm nước lên, những chú còng này làm mồi cho sinh vật biển lớn hơn. Người đất liền không mấy khi bắt còng, nhưng bắt những con lấy còng gió làm mồi.
   Thuỷ Tinh bước về mép nước, chàng lội xuống biển một đoạn, chàng muốn về nhà nhưng thuỷ cung quá xa. Nhận ra chàng trai biển cả, con cua bò lên bám chân Thuỷ Tinh, cua giương cặp mắt rồi cụp xuống khóc than:
          - Thuỷ Tinh ơi! đêm ngày nào cũng hàng đoàn thuyền ở thổ xa, đất gần, đoàn người thả lưới mắt nhỏ, dùng dụng cụ cào bắt cả con tép, tôm, ốc hến bé xíu, họ xục xạo thềm lục địa làm nước đục ngầu đây này. Chúng ta sẽ chết hết, cạn kiệt một số loài mắt mờ chân chậm, chàng nói với người Thổ Thần nhẹ tay, mở to mắt lưới tha cho những đứa con của biển còn đang bú mẹ.
          - Lúc nữa thuyền về bến, tôi sẽ chỉ cho người Thổ địa biết cách đối xử với sinh vật biển. Thái độ ứng xử của họ phải thay đổi nếu không rừng sẽ phạt và biển phải bội bạc với họ. Cua về đi, cố gắng rúc sâu, dạy thuỷ sinh tránh cái chết vô ích.
          Thuỷ tinh lên bờ, mặt trời xấu hổ che mặt bằng đám mây nhô lên khỏi đại dương, quầng sáng đã rạng biển Quất Rừng.
          Có mùi thơm bay ra từ quán lá trên biển, nhìn vào thấy cô gái đang pha cà phê, Thuỷ Tinh rẽ vô gọi một ly. Chàng quan sát thấy cô gái trẻ, to béo đúng kiểu dân miền ngược xuống biển, bắp chân trần của cô đã nói rõ nguồn gốc quê hương, mỗi tai cô đeo hai vòng vàng kiểu “hoàng tích chỉ”.
          - Đêm qua trên bờ, nhà hàng, nhà nghỉ vui quá, các em trẻ trung, vui vẻ tận tình. 
          - Anh đến đây hôm nào?
          - Tôi đến từ mấy hôm nay.
          - Không có các em, không có khách, không có doanh thu, mấy ly cà phê, cốc nước dừa em bán cho ai?
          - Các em ở đâu về nhiều lắm.
          - Vẫn thiếu đấy anh ạ, canh hai vẫn có người giật dây gọi, cháy chợ, hết hàng em phải cắt dây để khỏi gọi.
          - Mùa hè biển đông hơn đầu mùa thu?
          - Vâng, mùa hè rất đông học sinh, mùa nào cũng đông khách rủ nhau đãi đằng hải sản, thổ địa sản đấy. Biển này chỉ hóng gió, nhậu và em út, khách đến qua đêm rồi lại đi. Anh đi công tác?
          - Vâng, tôi đi tìm công lý .
          Cô chủ quán cười. Lúc sau có cô gái trẻ từ nhà hàng chui ra rồi lại đi đâu đó. Những con thuyền đánh vét cá đã cập bến, chợ họp ồn ào trên bãi biển. Cá ở trên bờ, cá bơi dưới nước, cá sinh ra để người câu bắt thả vô lò lửa, mưu sinh ơi trần trụi đến tanh tưởi đến thế này, ba mẹ ơi!
          My Xinh cùng Đồi tinh và thuộc hạ ra biển. Nàng mặt nặng, mày nhẹ khi thấy Thuỷ Tinh ngồi nhâm nhi càphêin với cô chủ quán to béo tai đeo đầy vàng.
          - Có chỗ ăn ngủ sao anh lại qua đêm ở quán lá này, nhớ biển, nhớ nàng tiên cá lắm hả?
          - Anh ngủ sớm nên mới dậy sớm ra biển đón bình minh, chuyện trò với sóng, em nhìn phía đông, mặt trời trên biển trong sáng nhường kia.
          Cô Bé Đòi Hôn lườm nguýt Thuỷ Tinh, kéo My Xinh nhìn ra biển. Thuỷ Tinh ngẫm nghĩ về giống cái của sự sống các loại hay nghen tình, chưa phải của mình cũng nghen, chàng gọi Cô Bé Đòi Hôn, hỏi:
          - Tối qua My Xinh và các em ngủ ngon?
          - Ngon sao được khi có lũ đàn bà con gái gõ cửa chúng tôi, em phải gọi những người lính canh giữ không thì My Xinh của anh khó mà yên giấc!
          Cả bọn đi xuống “chợ cóc” ven biển, thuyền về nhưng đậu ở xa, người đánh cá lội nước khênh vác thuỷ sản lên bờ, tãi ra trên cát, cơ man nào sinh vật biển đã chết trong đám loạn quân, chỉ những con cua, con ghẹ được sống cùng với những con tôm thuyền xấu xí, con ngao hến ngậm chặt miệng nuốt nước mắt vào trong, cá tôm ươn ruỗi. Thuỷ Tinh thấy mắt lưới nhỏ hơn mắt người thì con nào chạy thoát.
Để kiếm được thủy sản, các ngư dân bờ biển này phải vật nhau với sóng gió, đánh nhau với ngư dân hung dữ ở bờ biển phía Bắc tràn xuống tranh vùng đánh bắt, cướp bóc thủy sản đến giết nhau. Trên cạn đã man rợ, dưới biển càng hung bạo hơn.Kiếp mưu sinh trên biển mấy ai hay?. Nhiều chuyến xa khơi, chỉ còn sóng gió gửi lại hàng phi lao rầu rĩ canh trường. Vua Thổ thần giao Sơn Tinh trấn biển, nhưng viên tướng này chỉ quen đồi núi đất liền, khả năng thủy chiến rất kém…biển đảo mất dần, giặc từ phía Bắc tràn lên bờ biển Nam nhiều lần nhưng Sơn Tinh đều đuổi được chúng đi…
Đám đàn bà bới đống thuỷ sản tạp, biển ồn ào, chợ ồn ĩ bán mua mời chào, Thuỷ Tinh chỉ cho My Xinh thấy một con ngao há miệng ra rồi ngậm lại, My Xinh tò mò để ý thấy lạ, Thuỷ Tinh bắt con ngao lên tay, cậy miệng nó ra thì thấy bên trong một con cua bé tí, con ngao chết để cưú con cua, người ta sẽ bỏ con ngao câm rỗng này, triều lên là một mạng sống được hồi sinh. Thuỷ Tinh đưa My Xinh con ngao đó:
          - Em hãy thả tung ra biển, làm phúc không phải tội đâu.
Hai đứa đi về mép nước, My Xinh đọc thần chú :
          - Ta cứu thoát mày, mày bày cho ta tình yêu biển cả- rồi nàng tung con ngao- ngôi nhà của cua con xuống nước.
          Thuỷ Tinh  thấy My Xinh tươi vui khi phóng sinh, thấy nàng đẹp, tóc mai hơi cong thì ghen phải biết.
          Thuỷ Tinh muốn kể lại chuyện tiên cá đêm qua nhưng thanh minh có thể làm cho My Xinh hiểu lầm thành thú tội. Không nhất thiết phải phơi bày tôn vinh những việc tốt, lấy lòng dân đôi khi bị trừng phạt!
          Chợ cá tan, xác sinh vật vô duyên để lại ngổn ngang, vỏ ngao hến trắng lấp lánh trong ánh sáng mặt trời nhắn nhó khó chịu. Đây là những con ngao đã được người hoá kiếp từ vài tháng, mắc vào lưới lại bị lôi lên, những cái chết không bình yên, mồ biển bị đào xới. Thuỷ Tinh nói với gã Đồi Tinh:
          - Ông thấy chưa, ai lạm sát biển cả, biển sinh ra để cho người mà lỡ đối xử thế ư? Những con thú rừng, con chim trên núi của các ông có được yên lành?
          - Rồi ông sẽ rõ vào tuần tới chúng ta ngược. Ông và My Xinh có vẻ say đắm quá. Đêm qua ông ngủ ngon?
          - Cảm ơn tấm lòng mến khách, thịnh tình của người Thổ Thần, chúng tôi rất muốn mời ông và bạn ông đến thăm đảo Thần Tiên của biển cả, hy vọng ngày gần đây được đón tiếp các bạn.
          9

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét