Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013

Trơ cái hồng nhan với nước non (Xuân Hương gửi Chiêu Hổ)


Long Thành, lầu Cổ Nguyệt, năm GL thứ ...
CH thân mến!
Khách văn vãn, khách nhậu còn mấy người. XH vô thư phòng nhìn ra Tây Hồ viết đôi dòng cảm tạ tấm lòng người đi xa vẫn nhớ về bến cũ, nhớ người yêu năm tháng chẳng nhạt nhoà.
XH thực lòng xúc động khi CH bộc bạch tấm lòng. Chưa bao giờ XH được nghe những lời thân thực. Chàng đã lãng quên đời non trẻ chiến trận mịt mù, đã bỏ qua gai góc của XH.
Danh bất hư truyền, tiếc rằng nhân diện chàng quá muộn. Danh sỹ ND và các bạn ông đã đôi lần nhắc đến CH- một người lính 10 năm qua ba sắc phục. Từng đứng dưới trướng Hoàng Ngũ Phúc và Nguyễn Hữu Chỉnh, vượt sông Gianh; hầu tướng Tây Sơn- Vũ Văn Dũng, Ngô Văn Sở đuổi giặc về Kim Lăng; dám nhận đòn thay thầy Ngô Thời Nhiệm, mà chẳng được roi naò, cam chịu theo Đặng Trần Thường những ngày ngông nghênh trên đất Bắc,...
Ví đây đổi phận làm trai thì cũng chẳng kém gì chàng CH vào sinh ra tử. Số phận đã đẩy đưa đời XH vào lầu son gác tiá, bạc vàng cả vại, người hầu đầy sân của ông quan phủ VT, nhưng vẫn kiếp chồng chung.
XH sống với thời tai ương, bể dâu bồi lấp biết làm gì phận gái mấy lời thơ. CH đã thấu lòng XH, chia sẻ tình thơ “thanh tục”. Tập thơ CH mang theo, nếu nhặt từ bờ Hồ Tây, chỗ cô bán chiếu gon sau chuyển sang bán sách thì oan cho em quá! Người đời chép ba vạ vào em. Người ta không đoạt tác quyền mà quyệt vôi bừa bãi lên thơ XH. Trong đó có những danh sỹ đã mượn gió XH để “bẻ măng” bằng những bài thơ tao nhã thì ít, phàm tục thì dày. Phận gái nuôi mẹ, mở quán mưu sinh, đành phải chịu để người ta “bôi vôi” nhưng không thể “đóng cọc” lên đời XH.
Hoa thường hay héo, cỏ thường tươi, chàng lãng quên mình để bảo toàn nhân mạng thì sau này mãi vô danh CH một thằng người hư thực ai hay? Chàng đã mang tiếng ở trong trời đất “mà chẳng có danh gì với núi sông”
Chàng nhắc đến kỷ niệm hai ta đầy như nước Tây Hồ tháng Tám. Trời thu xanh, cuốc xe ngựa chàng đợi em với giỏ quà ngô bỏng, rượu “nàng vân” và cả mực nướng thơm quyến rũ. Mình đã bao lần dạo Hồ đêm trăng, đón bình minh ven làng Ngũ Xá, gió thu thổi hạt nắng ban mai vào người, thao thức lắm chàng ơi!
Đêm hội Long Thành có bao nhiêu chàng trai cô gái chen vai thích cánh sao chàng chỉ thích mỗi mình XH. Cô gái con quan cận Tổng trấn Bắc Thành, chàng để đâu, sao nỡ quyệt vôi vào nhà họ. Một người đứng dưới ba cờ, đi qua ba góc triều đại tranh hùng như chàng thì có thể làm những điều bất thường nhưng không thể bất lương giống những kẻ cầu “vinh hoa, phú quý, vinh thân phì gia” khoe mẽ ở Cổ Nguyệt lầu
Chàng hẹn ngày về để em nhớ mong.
Không biết có được mời đến khai trương “Chân Dương quán” của chàng bên Phủ Tây Hồ, Quảng An.
Nhớ thư để thức hồn Xuân Hương với sóng vỗ Tây Hồ những ngày em “trơ cái hồng nhan với nước non”

Lũng Cú, ngày thu năm AD (Chiêu Hổ gửi Xuân Hương)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét