Sợ cũng phải sống, bài học của phù thủy dậy trò cách vào
phòng thi mang "phao" tháo chốt áo quần, lừa giám thị cũng là tăng
bản lĩnh bất đắc dĩ ở thế "tuyệt mệnh", nhiều đứa đỗ vớt đỗ dư hai
điểm là do học được bản lĩnh xấu của gã phù thủy.
Sau món đồ ăn
kiểu "camping" của dân du thuyền, My Xinh xếp đá, rải lá ngủ, vừa
chợp mắt, em thấy có hơi lạnh, mùi rong
biển, em mở mắt thì thấy nàng tiên cá cao ráo, chân đuôi dài, mặc áo liền thân
có vẩy lấp lánh như minh tinh màn hình
lớn, giống nữ tài tử dạy thú, tiên cá quỳ bên xòe đuôi lại càng đẹp, đẹp chưa
từng có ở núi cao, đồng rộng, thảo nguyên bao la của xứ Thổ Thần .
- Em đừng sợ, chị
là thần dân của bố Thủy Tinh.
- Em chào chị.
My Xinh tự tin hơn
trước tiên cá dịu dàng.
Tiên cá kể cho My
Xinh chuyện dưới nước, lối sống khác biệt đất liền, nhưng tình yêu sự sống,
lòng ham sống khỏe đẹp thì như mọi sự sống vô cơ, hữu cơ, vô-hữu cơ ở mọi nơi.
- Em không thể
kết duyên cùng Thủy Tinh, chị không nghi ngờ tình yêu, nhưng môi trường khác
nhau chỉ hạnh phúc được 99 năm thì quá
ngắn ngủi.
My Xinh nghĩ, tiên cá
yêu Thủy Tinh nên tìm cách cản đường tình duyên hai đứa, em mạnh dạn trình bày.
- Chúng em yêu
nhau mấy năm nay đẹp lắm, em nghĩ lấy nhau thì vẫn thế, chúng em xin hai vua
cho làm nhà bên bờ biển, ven vịnh kín gió Văn Phong, hay Cam Ranh, hoặc cửa
Nhật Lệ, cùng lắm thì làm Thủy Cung Thăng Long ở bán đảo Tây Hồ…nếu đất đai đắt
đỏ, anh ấy bảo ra đảo ở, đảo dừa, cọ này cũng được. Chúng em có nhau trên bờ
đêm hôm, chiều tối, bình minh. Ban ngày nắng gắt cũng là lúc anh ấy đi làm dưới
biển, em cũng đi chăm sóc vườn đảo, dạy khỉ thành người. Ngày nghỉ, anh ấy đưa
em đi tắm biển, vào giếng Tiên trong đảo, ngày mưa thì anh ấy ở trên bờ lại
càng khỏe. Vợ chồng đâu phải lúc nào cũng kè kè bên nhau, chán lắm, sinh cãi
nhau đấy, trên đất liền em thấy nhiều chuyện vợ chồng quẩn quanh quát tháo, bĩu
môi, trợn mắt chối. Hôn nhân dưới biển cũng cổ hủ như thế, nên Thủy Tinh đã yêu
em, em yêu chàng như chị đã biết.
Tiên cá nghênh
đầu lắng nghe, đuôi đập đập xuống lá bộp, bộp có vẻ nóng tiết, nàng hiểu thấu
lý sự không cùn của đôi trai gái trái khoáy mắt dân Thủy Thần và người Thổ
Thần.
- Chị cũng chỉ
mong tình yêu và hạnh phúc dung dị như em, anh ấy không phải của chị, chơi với
nhau từ bé nhưng chị chưa được một lần bên bờ cát trắng với Thủy Tinh - tiên cá
nói có vẻ tội nghiệp, nàng lấy vây vuốt má My Xinh, My Xinh lạnh ớn mình. Tiên
cá đi rồi nhưng không quên cảnh báo:
- Hãy cảnh giác với viên quan thú mỏ vịt, nó thuộc loại lưỡng cư tráo trở,
vợ nó biết cho con bú, nó bơi nhanh, rúc mạnh, bắt cá tôm rất giỏi, phàm ăn,
tục uống, sinh hoạt ngoại hôn bừa bãi với con trên đất và dưới nước… chị ghét,
ghét muốn khóa cái mỏ, buộc cái đuôi nó lại.
- Em cảm ơn chị.
Tiên cá đi rồi,
My Xinh thấy mình lớn hơn, vững vàng hơn trong chuyến đi mạo hiểm với tình yêu.
Từ bờ biển, Thủy Tinh chạy lại, chàng gọi "My Xinh, My Xinh ơi…" hòa
với tiếng gió âm vang vùng biển, biển chợt bừng sáng. My Xinh vùng dậy chạy lại
phía chàng, em đã quen với áo quần chàng nhanh ướt, nhanh khô.
Đương nhiên họ ôm
nhau, trong đêm tối nhưng cả hai vẫn nhìn thấy ánh sáng tình yêu trong mắt
nhau, biển ngả sang màu tím dịu êm, đêm đầu tiên hai đứa xa nhà. Mệt quá, chúng
ngả lưng ngủ thiếp như trẻ con sau ăn uống, nô đùa.
Bình minh trên
đảo tuyệt vời, My Xinh dậy sớm hơn, em ngắm con trai Thủy Thần đang cố giấc,
một đứa con trai của biển vạm vỡ giống như con dân chài, chỉ khác cái áo, quần
dưới ánh sáng thấy nó biến màu như con kỳ nhông trên rừng. Có lẽ do bị chài
lưới, đơm đó, xỉa nhọn của ngư ông nên nó phải thế để lừa mắt người săn bắt.
Đảo giữa đại
dương có không khí tinh khiết nhường nào, My Xinh thấy dễ thở, cảm giác thân
thể rộng rãi với thiên nhiên, khác xa cảnh "tù ngục" Đông cung đài
các kiêu sa với đám quân hầu nhòm ngó, gã Sơn Tinh to khỏe mượn tình rượu thơ
"thanh hạc lầu" cùng đám lạc tướng, kỹ nữ rồi lẻn về bên cửa sổ Đông
cung ghẹo nàng.
Gã có công trị
thủy nên vua cha nể sợ. Gã yêu đất, gã đánh nhau mở đất làm lều ruộng cho dân 1
thì làm vườn nhà gã đến 3 phần, gã làm
được nhiều việc cũng chỉ mong làm con rể Thổ Thần. Cung cấm có vô số công chúa,
nhiều thục nữ xinh đẹp là con lạc tướng, lạc hầu mà gã chỉ yêu mến My Xinh, lẽ
giản đơn là em xinh đẹp hơn, trung thực, thông minh hơn người đóng khố, cuốn vỏ
cây ngang hông. Em hiếu lễ với cha mẹ, được tặng quà gì cũng mang về biếu cha,
cha mẹ tặng lại mới dám nhận, em không ngao du theo thói thời thượng thô phàm
của cuộc sống thóc mục, khoai mầm.
Em đã thưa với
vua cha về chàng Thủy Tinh yêu mến, cha khuyên con giữ thân mình trước biển cả
sớm triều dâng cao, đêm sóng thần dữ dội, nhưng không cấm cửa Thủy Tinh, vì vua
cha đã thấy chàng Thủy Tinh chân ướt, chân ráo, chân thành nhiều lần bên song
Đông cung mùa lũ sớm, lũ nhanh. Mùa Thu
mà My Xinh hằng mơ ước.
My Xinh gọi Thủy
Tinh dậy, hai đứa quỳ trước Thần Ban Mai, sau đó tự thú tội trước bình minh
chuyện tối hôm qua. My Xinh kể trước, Thủy Tinh tin gần sái khớp cổ. Thủy Tinh
kể:
" Nóng quá,
anh xuống nước, ai ngờ một bờ biển hiện lên, thấy em đang tìm vỏ sò trên biển,
anh gọi, em chạy, anh đuổi mãi không bắt
được em như mọi hôm mình vui trên bờ cát, anh đuổi đến cùng đường thì
"em" biến thành con cá mập còn hai răng cửa, bốn răng nanh, nó dằn:
- Anh không thể
cậy con vua, muốn lấy ai cũng được, phải về thủy cung lấy tiên cá, trái lời
nguyền thì vương triều bố con anh và vương quốc Thủy Thần của chúng ta sụp đổ vì
lũ người trên cạn.
Con cá mập này bị
ngư dân nào đó trừng phạt hàm răng vì tội nuốt người, làm đắm thuyền, và nó
thành hoạn quan ngay sau khi ngư dân quá khích kiểu thú y rồi phóng thích, nó
thù hằn người trên đất liền, ghen ghét thần dân biển cả, nó ghét cả con tôm
chậm tiến hóa, nó…nó ghét em, không thích anh yêu em.
- Ông không thể
vì thù riêng mà lây sang chúng tôi, tình yêu của chúng tôi không làm mất miếng
ăn nhà ông, không tổn hại sinh vật trên đất liền, dưới biển cả, sao ông lỡ hại
tôi ?. Chúng ta sống cùng vương quốc mà tư thù để làm "quà" cho ngoại
xâm hả?. Ông có lỗi, ông chịu, mà bây giờ ông có chức quan hoạn, đi với nàng
tiên cá nào chẳng được.
- Tôi cảnh báo trước, anh không nạn ở biển cả
thì bọn trên cạn như gã tướng Sơn Tinh cũng không tha cho anh cái tội để người
đẹp của họ yêu anh.
- Tôi sẵn sàng vì
tình yêu mà đối đầu với tình địch, sẵn sàng cùng chiến binh thủy sinh hy sinh
cho sự bình an của biển cả. Đó là lời vua cha dậy, mong ông cùng thủy dân bảo
vệ lẽ phải, bảo vệ hòa bình
Anh lấy tay vuốt
hàm cá mập, cầm cái răng nanh xem nó còn chắc không, cá mập móm bỏ đi, anh chạy
về với em, anh lo cho em một mình trên đảo hoang, anh sợ em làm sao thì anh
biết sống thế nào…"
Kể đến đây, Thủy
Tinh sắp khóc. My Xinh mủi lòng muốn ôm chàng. Là giống đa nghi vì đã qua hoạn
nạn, My Xinh vẫn cứng cỏi:
- Anh khéo vờ như
con thú mỏ vịt, chắc đêm qua đi ăn gỏi cá mú với tiên cá, say xỉn về muộn lại
khéo vẽ chuyện hàng tôm, hàng cá, em không tin, xa em ra.
Nói đoạn, My Xinh
đẩy Thủy Tinh. Chàng buồn quá, không biết nói gì, Thủy Tinh lẳng lặng lấy sợi
dây tết bằng sơ dừa tự trói mình dưới gốc cây cau cao vút hiếm hoi trên đảo.
- Em không tin,
anh tự tin, tự chứng minh, ít thời gian nữa anh về tiên giới làm dân của Ngọc
hoàng, anh không thể sống trong tình yêu ngờ vực.
My Xinh nhìn ra
chỗ khác, chỉ lúc sau nàng quay lại lấy mảnh trai cứa đứt dây thừng, Thủy Tinh
ghê gớm thật, chàng buộc nút chặt đến chết thật. Em ôm chàng hồi sức cấp cứu.
- Buổi tối qua anh bỏ
đi làm em sợ quá, không có anh ai đưa em về.
My Xinh quyết định hô hấp bằng môi miệng như
bài tập cứu người chết đuối, em hút sâu vào miệng Thủy Tinh, hai đứa cười.
Đúng hẹn, Thủy
Tinh đưa My Xinh lên bờ, một chuyến xe
bò đón chở quà hải sản, một xe ngựa đưa em về cung điện Thổ Thần. Bọn thủy sinh
cố nhảy lên bờ xem người sung sướng nhận đồ biển thể nào rồi té rẽ nước theo
Thủy Tinh về biển cả.
Trên xe bò có
những chiếc bánh dày làm từ rong tảo
biển, trộn với cùi tôm đúng vụ, hấp chín theo phương pháp "đúc lạnh" *. Thứ này, người
Thổ Thần ăn vào sẽ minh mẫn, hiểu lẽ phải trái của (Thiên-Thổ -Thủy). My Xinh
đã ăn từ những ngày chơi đùa trên biển, đó là những chiếc bánh tiến vua bố, vua
con mà bọn thủy sinh phải luyện đan theo phương pháp đúc lạnh.
=>4
*
Đúc lạnh là phương pháp làm nóng chảy kim loại bằng hạ nhiệt đến độ siêu lạnh
trong môi trường đặc biệt.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét