Năm GL thứ ….
Thân
gửi cựu Tổng trấn Bắc Thành NVH.
Tôi ngược biên ải để tránh vạ
tham nhũng Kinh thành, nơi mà tiền nhân biết cảnh “nhao nhao như chào mào ăn
quả xoan” của những kẻ dưới trướng ông lộng quyền vơ vét của dân bằng mánh khoé
nghề quan.
Thưa Tổng trấn, cũng may là cụ
thân sinh ra tôi đã được Hoàng Thượng để mắt tới trong những trận nội chiến mà
cha tôi có bổn phận chữa trị người bị đau. Đám người thắng trận đói rét, bệnh
tật đã được cha tôi bắt mạch kê đơn thuốc Nam, trộn thuốc Bắc mà hồi xuân,
sung sướng hưởng thái bình.
Cha tôi được ở nhà gần Hoàng
Thành để thăm bệnh các khai quốc công thần, ngôi nhà ấy của đám vương triều
Lê-Trịnh mạt vận. Nhất điền, thiên vạn chủ, biết thế nhưng cha tôi đã hợp thức
hoá có “khoán bằng thổ”. Xong.
Theo thời gian và năm tháng, ông
chưa phải là tiền quân của Hoàng Thượng những ngày xuôi ngược Bắc Nam nên ông
chỉ được ở những nhà công do Kinh Thành quản lý, nhà công cho quan Tổng trấn
đẹp lắm, 1000 năm nghiêng bóng xuống Kinh Thành. Ông quá hiểu điều đó nhưng vẫn
cố tình đòi hưởng chế độ của những người cầm đuốc cho cha tôi mổ xẻ vết thương
quân quan, đưa thuốc trường sinh vào miệng Hoàng thân quốc thích!
Kinh thành thịnh vượng, công của
muôn dân, ông đã có phần ở những phong bao lễ lạt, hàng trăm thái ấp,nhà cửa
chia cho quân dân ông đều có phần đứng danh họ hàng, sau đó ông cho chuyển
nhượng vẫn chưa thoả lòng tham ư? Kể ra của cải ông có so với ngôi nhà cha tôi
đang ở quả là xa, ông không muốn “áo gấm đi đêm” thưa cựu Tổng trấn.
Những cổ phần khống-nước bọt của
ông ở các nhà sản xuất, nhà buôn khá đẫy nhưng thanh khoản ra vàng rất khó vào
lúc ông đã hưu, vả lại ông muốn ăn dày nên không muốn chuyển nhượng lúa non như
mấy đứa con công thần mượn uy danh cha chú đã từng làm từ nam ra bắc.
Ông có thể mua được nhiều thứ từ
những đồng tiền tội lỗi (ông đã mạo làm sắc phong cho kẻ thù của vua), ông sẽ
trơ trẽn khi ở những toà nhà như cha tôi dù có “bằng khoán thổ” mua bằng tiền
tươi thóc thật của ông. Dân chúng và vua sẽ nhìn ông như một tội phạm của đất
nước. Gã quan coi đúc tiền đã có nhà cao ngõ rộng lại chiếm nhà bảo vệ của
xưởng đúc tiền để cho bọn lái ngân thuê, gã đang sống trong sự kinh thường của
dân chúng, sự xoi mói của các bô lão. Ông đã hay, gã đó có thể trơ mặt còn ông
thì không muốn. Dù sao ông cũng được mệnh danh là kẻ sỹ Bắc hà!
Thưa Tổng trấn nhiều chữ! Tôi
ngược non cao coi dân an bờ cõi, ngoài lương bổng và tiền dưỡng liêm tôi cũng
biết lập trang trại, thái ấp trồng cây quý, nuôi vật hay bán thu không ít lời,
bạn tôi và các tri châu cũng biết tiết kiệm của nhà nước trợ cấp cho dân để mua
nhà ở Kinh thành cho con đi học, hưu dưỡng thân già. Một gã tri châu xuýt ngất
khi thấy cả đời kiếm chác, bon đua không bằng số tiền chênh lệch sau nửa giáp
bán biệt thự thứ hai ở ngoại thành mà gã mua hú hoạ đất của bọn quan cò mối
dưới trướng ông.
Tôi sẽ về Kinh thành, 15 năm mạn
ngược quy đổi tôi sẽ được hưu sớm 7 năm. Tôi có nghề thuốc gia truyền, thêm
thang thuốc “hồi xuân, dửng mỡ” mà nữ
sĩ Xuân Hương học lỏm sau rỉ tai tôi cùng với các bài thuốc bí truyền mà thày
lang thuốc nam mạn ngược cho tôi có thể giúp tôi kiếm thêm những toà dinh thự
của những kẻ đầu cơ rửa tiền.
Một con bệnh giàu ham sống, chi
tiền thuốc có thể bằng cả một châu phủ thường dân đau ốm, thuốc thang! Thế đấy
thưa Tổng trấn, thấu đạo lý ngày chúng ta đi học môn “minh triết phương Đông” có câu “trăm
dâu đổ đầu tằm (dân) và một tướng
công thành vạn xác (lính) khô”.
Nếu con bệnh thầu dầu của CH có “bòn nơi
(dân) áo rách” đãi lương y áo dài cũng là chuyện bình thường. Tất nhiên CH để các
vị tuỳ tâm như cha CH ngày trước, chẳng phải là từ mẫu mà là người vững tâm.
Ngày ấy, cha CH chữa bệnh
cho quan lớn, được hậu tạ, ông sợ quá, không ngờ quân quan tốt với lương y, ông tìm cách bất tận hưởng, sau này
CH hỏi sao cha không bảo quân quan tăng phát chẩn cho dân nghèo, cung tiến chùa
chân tu. Cha CH nói: “cha chữa bệnh cứu người, mạng người vào tay cha như nhau,
chỉ có điều cha không có sức đi đến nhiều nơi để trị bệnh, mà vua thì chưa muốn
xây đại y xá. Con có giỏi thì học làm quan dạy đạo đức cho muôn người”
Nếu ông có nhu cầu hưởng thụ, tôi
sẽ cho ông thuê nhà của cha tôi với giá bình dân như ông đang thuê nhà của
công, để phần đời hưu của ông hạnh phúc và tiền bạc ông để cho con ông lập làng
ấp cách Kinh Thành 8-12 con dao quăng, làng đó lấy tên ông và con ông, 1000 năm
sau cha con là Thành hoàng.
Lần đầu và cuối nhắc nhỏ chuyện
xưa: ông nhiều chữ hơn tôi nhưng khi đi thi ông gian dối lấy điểm cao, được quan
trên nâng đỡ. Ngày vào quân ngũ ông khéo hầu mấy tướng cờ bạc, rượu chè, gái mú
nên được ở hậu phương chi viện cho tiền phương. Bạn chúng ta hôm nao ngã xuống,
thân xác nối lại hơn tổng chiều dài các nẻo đường chiến tranh, đâu có được mái
nhà bằng tập vở.
Chia sẻ
cùng ông, chúng ta cùng sẻ chia của cải cho dân bằng những dự án doanh nghiệp
cộng đồng!
Bạn cũ.
Chiêu Hổ
->Thưa
thổ quan, miệng hùm, gan sứa! (Cựu tổng trấn gửi Chiệu Hổ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét