Tôi gặp anh
nhờ vài chuyến xe ôm,
rồi một ngày
anh dắt xe ra ngõ,
hội ngộ nghề
cầm lái thiện miếng cơm.
Ly bia bụi
chiều hôm, bát cháo lòng buổi sớm,
tình thảo dân
háo hức đón mặt trời.
Anh đã sống
một trời trai trẻ,
đã quên mình,
không chết lại về đây.
Mái trường cũ
ngần ngừ người học trò lớn tuổi,
anh ra đứng
bên đường mưu kế sinh nhai.
Sức dài, vai
rộng, thân cao dấu ấn một thời trai,
đã băng mình
qua tháng năm phiêu lãng,
anh đã yêu,
tình yêu em trong sáng,
anh dấu buồn
khi đứt đoạn mùa ve.
Quá khứ đẹp,
quá khứ buồn,
ôi tháng năm
gầm thác.
Tan biến rồi
nhưng dấu ấn trồi lên.
Gốc sồi cháy
tàn tro ươm mộc nhĩ,
sáng chói lòa
thúc nấm cỏ hồi sinh.
"Gã" trai
bốn mươi hai
chiều nay tình
đơn lẻ,
ly bia vàng
sóng sánh tràn ra.
Người con gái
anh yêu giờ hạnh phúc,
sống vui tình
nơi thành phố bình yên.
Nợ áo cơm,
chuyện vừa vừa nho nhỏ,
nợ cuộc đời,
kính nợ những oai linh.
Đàn con lính
không về,
mẹ cha buồn
sống chết,
ước mơ tàn
hương lửa gió heo may.
Đôi vại bia
chiều không làm anh say:
ánh mắt đẹp
tình yêu người con gái,
ánh mắt chết
trong bạn bè vô tội,
mở trừng trừng
thu vớt ánh chiều rơi.
Những giốc đèo
anh trôi,
đường chân trời phiêu bạt,
cuốc xe ôm
cuối ngày hay tím ngát ban mai.
Vẫn sống đẹp
với tình yêu đồng loại,
bên mẹ già hiu
hắt ngóng chờ con.
Sống mòn ư?
Không. Anh
sống bình thường,
sống thương
yêu, trách nhiệm.
Đã bao lần anh
nhường khách cho tôi.
Cuộc chiến ấy
biếu tặng nhau mạng sống,
để đất nước
yên bình, ngân câu hát thân thương.
Kinh thành quê hương còn bao nỗi tơ
vương,
những số phận bụi mờ về xóm ngõ,
lá cây xanh reo vui cùng ngọn gió,
gọi nhắc người nay cũ hãy bình yên.
Anh gửi tôi post lên
đôi dòng nhớ tháng năm rừng chiến trận,
yêu người tình, thương bạn tuổi hoa
niên,
viết như anh không thuộc nếp sử xanh,
giống lá cỏ theo mùa non tươi, lụi tàn,
tan biến.
Dòng máu người chảy về miền lương thiện,
để thiên thần ngự trị mỗi sinh linh.
Ly bia chiều nay tôi có anh,
ngày mai, dày sau hẹn hò về chung ngả.
Biết mang máng cuộc đời anh bươn bả,
mưu sinh chỉ là phần bé nhỏ
Tâm tình chi, ai hay, tôi chưa rõ.
Anh
khéo nhường bạn nghề:
khách mới, khách quen.
12-2004
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét