TRƯỜNG
CA ĐIỆN BIÊN PHỦ...
Tác
giả: Nhà thơ Nguyễn Đình Chiến.
(1979 nhận chức chính trị viên Tiểu đoàn)
Nguyễn
Đình Chiến nhập ngũ năm 1970 sang chiến trường Lào đến năm 1974; học viên, giảng viên HVCT quân sự; chính trị
viên tiểu đoàn 1, trung đoàn 2 (TĐ An
Lão), sư đoàn Sao Vàng 79-80; Phóng viên chiến tranh có mặt ở CPC, học viên trường
viết Văn Nguyễn Du, Goorky; TTK- CT Hội Văn học Nghệ thuật Việt Nam tại LB Nga,
Tổng biên tập báo “Người bạn đường”, Phó chủ tịch Câu lac bộ thơ Lục bát Hà Nội.
Quê Đại Lĩnh, Yên Bình, Yên Bái (quê gốc Hà Tây).
Tác
phẩm chính đã xuất bản:
-
Hoàng hôn nhớ (xuất bản tại Matxcơva, Nga)
- Tạm biệt nước Nga (xuất bản tại Hà Nội)
- Vầng trăng trên tuyết (xuất bản tại Hà Nội- có giải thưởng)
- Tạm biệt nước Nga (xuất bản tại Hà Nội)
- Vầng trăng trên tuyết (xuất bản tại Hà Nội- có giải thưởng)
-
Giải A cuộc thi Thơ Tuần báo Văn Nghệ 1982 - 1983,
- Giải thưởng Thơ Tạp chí Văn nghệ quân đội 1984.
- Giải Nhất cuộc thi Thơ 2012 – 2013 Nhân dịp 70 năm chiến thắng Stalingrad do Hội Văn học Nghệ thuật Việt Nam tại LB Nga và Hội người Việt Nam tại Volgagrad tổ chức.
- Giải thưởng Thơ Tạp chí Văn nghệ quân đội 1984.
- Giải Nhất cuộc thi Thơ 2012 – 2013 Nhân dịp 70 năm chiến thắng Stalingrad do Hội Văn học Nghệ thuật Việt Nam tại LB Nga và Hội người Việt Nam tại Volgagrad tổ chức.
-
Đồng tác giả (Chiến CTV TĐ; Hùng-TĐ trưởng; Quế- TĐ phó) bài hành khúc “Trung
đoàn An Lão” 1979 tại mặt trận Lạng Sơn,…
Tưởng
nhớ nhà thơ trân trọng giới thiệu bạn đọc, bạn bè nhà thơ, Phần 1 (TÂY BẮC) Trường ca ĐIỆN BIÊN PHỦ, Báo QĐND xuất bản lần
đầu năm 2004.
TÂY
BẮC
Đêm
xuống rồi, đêm như tấm khăn piêu.
Che
mái tóc đen huyền cô gái Thái.
Gương
mặt em- vầng trăng nhô khỏi núi.
Toả
dịu dàng ánh sáng xuống lòng anh.
Vẫy
ta ư? Ôi ngọn khói thơm lành.
Người
quen đấy đâu phải là khách lạ.
Gió
chải lược ruộng bậc thang óng ả.
Dải
lúa vàng đang vấn lại vành khăn…
Đêm
bồi hồi tre trúc nhúng vào trăng.
Mê
mải viết bài thơ trên vách đá.
Hỡi
thi nhân học làm sao cho thoả.
Nét
bút thần kỳ lạ của thiên nhiên…
Ta
là con của Tây Bắc, Điện Biên.
Hồn
mở rộng theo hình sông thế núi.
Hành
trang ấy tôi mang theo không mỏi.
Nửa
cuộc đời mong đợi lại về đây...
Biết
thời gian là gió thổi mây bay.
Những
ký ức sương mờ, những lãng quên lăn lóc.
Nhưng
thời gian cũng để trai hoá ngọc.
Hạt
thành cây và gỗ hoá lên trầm…
Đêm
nay nay về ta nghỉ lại nhà dân.
Thanh
thản quá mái sàn nghiêng bên suối.
Sương
pha khói bóng trăng hoà bóng núi.
Mang
no lành yên tĩnh gửi vào đêm…
Con
nước lần thong thả giót nghiêng nghiêng.
Vào
máng gỗ rào rào như bạc xóc.
Những
hạt gạo đã ánh lên màu ngọc.
Tiếng
chày khuya đâu vẫn nện kìn kìn…
Sao
đặc trời sao ngợp đỉnh Pha Đin.
Như
thóc giống người Mông phơi trên rẫy.
Ôi
nắm xôi nuôi quân từ thuở ấy!
Mùi
nếp thơm còn dậy đến bây giờ?
Bao
mồ hôi với bụi than tro.
Từng
xa xót nằm trên đuôi mắt mẹ.
Gió
Lào thổi những đồi tranh rách xé.
Những
ngôi nhà như dán chặt vào mây…
Giữ
hồn thiêng bất khuất của Pa Chay (1).
Làm
ngọn nửa ủ sâu trong ngực núi.
Để
bất chợt lại bùng lên dữ dội.
Để
thiêu đi những sầu tủi oan hờn...
Tiếng
khèn ai đang thổi ở đầu non?.
Mà
nghèn nghẹn như nước nguồn nghẹn mạch.
Mà
mờ ảo như gió ngàn buông bắt.
Mà
mơ màng như chớm giấc chiêm bao…
Mây trắng ơi, mây trắng bay về đâu.
Đừng thơ thẩn đừng lang thang chi nữa.
Hãy về đây nghe tiếng khèn nhắn nhủ.
Lời yêu thương, lời hẹn ước, lời ru…
Để
sớm mai mây lại hoá sương mù.
Thành
tấm mạng che mặt em xuống chợ.
Đường
dốc núi bước thương dồn bước nhớ.
Mà
hồn em như cuộn chỉ màu…
Anh
rũ rối lên rồi em chẳng gỡ được đâu.
Tây
Bắc ơi! Người là mối tình đầu.
Ta
đã uống ban mai tinh khiết.
Như
cô gái hồn nguyên sơ chỉ biết.
Thể
yêu ai đến chết chẳng thay lòng?...
Tuyết
trắng trời theo nỗi nhớ niềm mong.
Tôi
đã sống những năm dài xa xứ.
Hồn
Tây Bắc xui bước chân lữ thứ.
Nơi
Pu-skin hằng ao ước trong thơ.
Bên
thượng đế ông là người hàng xóm.
Ca-dơ-bếch
oai hùng vươn một ngọn.
Đầu
ngẩng cao xé rách cả tầng mây (2)..
Yêu
sao bằng Tây Bắc của tôi đây!
Dãy
Hoàng Liên chắn ngang trời kỳ lạ.
Nơi
gió sớm đưa về hương thảo quả.
Nơi
nắng chiều thơm lức vị sa nhân…
Hoa
trúc vàng như có phép đằng vân.
Vụt
biến mất vào thinh không trong suốt.
Để
phút chốc mây lại về nườm nượp.
Che
kín mặt trời, phủ kín mặt trăng…
Ta
chào người hỡi đỉnh Phan-xi-păng.
Đấng
vòi vọi chả mấy khi hiện hữu.
Người
ẩn khuất trong sương mù vạn nẻo.
Như
thần linh trong hương khói ban thờ…
Có
phải người trong một phút say sưa…
Để
bình nước trên tay mình rớt xuống.
Thành
sông suối réo oà muôn tâm tưởng.
Của
miền Tây thương nhớ gửi bao miền...
Đường
Bình Lư con thác bạc treo nghiêng.
Con
thác Bay nhảy ngang qua đầu ngựa.
Đá
chồng chất chật một trời Phong Thổ.
Mảnh
ruộng nghèo bờ đá xếp chênh vênh…
Dòng
Nậm Na tung sóng trắng đầu ghềnh.
Bạc
tóc nhớ những người trai Tây Bắc…
Năm
các anh đội mìn phá thác.
Gặp
sông Đà xuôi mãi xuống Phù Yên…
Đêm
Mường Lò nghe ngọn gió Than Uyên.
Thổi
ngằn ngặt qua trời Khau Phạ.
Dòng
Thia xanh giấu mình trong ổ đá.
Như
người nằm trở dạ nén cơn đau.
Nghe
ran ran tiếng sấm vỡ trên đầu.
Mùa
mưa trổ những mầm chông nhọn sắc.
Thương
em gái hái măng qua đèo ách.
Dải
áo chàm mờ khuất dưới mưa mau…
Tàu
chuối rừng lợp vội lán nơi đâu?
Mưa
sầm sập trên đường qua Đại Lịch .
Ánh
chớp léo lưỡi dao rừng phục kích.
Ngọn
giáo vầu hận giặc máu chưa khô..
Ôi! Hồn rừng khí núi chẳng bơ vơ.
Hoa
chuối đỏ thắp lòng ta rừng rực.
Mí
mắt đá bàng hoàng như chợt thức.
Gặp
người thân ra bể trở về nguồn…
Kìa
mây hồng quà tặng của hoàng hôn.
Đã
trịnh trọng vắt ngang vai núi.
Như
dũng tướng khoác chiến bào đỏ chói.
Mắt
say nhìn bổi hổi nước Đà Giang.
Nhà
thơ ơi khi qua thác Chiến Than!.
Anh
có gặp hồn Ngư Phong ở đó (3)..
Nơi
nước réo ngày đêm như sấm nổ.
Đá
như hùm như gấu dữ chồm lên.
Và
trùng trùng như giáo dựng hai bên.
Luồng
phân thuỷ tiếng reo hò náo động.
Cờ
Cần Vương nhuộm đen màu thuốc súng.
Vì
lòng trung không nỡ bỏ Tây Châu.
Gió
ù ù lay rừng thẳm vực sâu.
Gươm
nứa máu cờ lau khua dạt dạt.
Đá
lăn lóc như ngỡ muôn đầu giặc.
Rụng
như sung trên chiến địa năm nào...
Qua
Sơn La đứng lặng trước hoa đào.
Dòng
nhựa ấm dâng lên màu máu thắm.
Nhớ
các anh thuở đoạ đầy giam cấm.
Hồn
vẫn xanh thăm thẳm buổi ban đầu...
Tiếng
xích xiềng khua lạnh suốt đêm thâu.
Không
ngăn được những dòng thơ lửa cháy.
Không
ngăn được những lời ca trỗi dậy.
Vì
các anh đang sửa soạn từng ngày.
Một
mùa thu Tây Bắc đỏ cờ bay.
Một
màu hạ Điện Biên bừng tiếng hát.
Người
nghệ sỹ năm xưa trong ngục sắt.
Lại
là người viết khúc khải hoàn ca (4)…
Ban
mai hồng qua Hát Lót, Mường La.
Rừng
lại thả một mùa chim xao xuyến.
Em
ngồi tết những quả còn đuôi én.
Bay
theo luồng ánh sáng của lòng yêu…
Về
Mai Châu khăn áo gửi mùa thêu.
Anh
còn vượt đỉnh Pha Luông vời vợi.
Đâu
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi.
Đâu
Mường Hịch Cọp trêu người mỗi tối.
Đâu
hồn lau phơ phất nẻo bến bờ (5)..
Dậy
lên nào sông Mã tiếng huầy dô.
Đêm
chiến dịch mảng ta về như lá.
Sóng
lưỡi búa băm vào vách đá.
Những
con thuyền độc mộc vút như tên…
Có
ai sang thăm đất bạn thảo hiền.
Cho
ta gửi lời yêu thương trìu mến.
Tuổi
trai tôi theo các anh tình nguyện.
Bắp
chân trần đen dấu vắt Sầm Nưa…
Cánh
đồng Chum lửa khói mịt mờ.
Mưa
Xiêng Khoảng tái tê màu sốt rét
Sao
tôi nhớ đất nước này da diết.
Ôi
màu xanh Pa -Thét một đời yêu…
Tôi
vẫn nghe như tiếng vượn ru chiều.
Tiếng
nai tác giữa rừng gìa xăng lẻ.
Những
bầy voi đưa cập ngà đường bệ
Gọi
vầng trăng về đêm múa lăm vông…
Đôi
tay mềm những cô gái lưng ong.
Những
nhà sư áo vàng bay phơ phất.
Tiễn
người đi hoa đại rơi trắng đất.
Hẹn
người về nước mắt chảy vào trong…
Hội
vui này bạn có sang không?
Dòng
Nậm U hẳn đêm ngày vẫn nhắc.
Nửa
thế kỷ cho một lần gặp mặt.
Một
ngày vui cho thoả mấy năm chờ…
Mấy
đêm rồi ta tỉnh vậy hay mơ.
Nghe
cảm hứng trong hồn mình cuộn chảy.
Nghe
dào dạt dưới trăng vàng lộng lẫy.
Con
cá lăng đang vượt thác sông Đà.
Đôi
vây hồng bơi đến bến Tạ Khoa.
Nó
thảng thốt ngỡ mình ra biển lớn.
Đàn
dầm xanh cũng thôi trò nghịch ngợm.
Ném
từng thoi bạc trắng xuống lòng hồ…
Im
lặng nào! nghe gió hát say sưa.
Hành
quân xa qua suối sâu vực thẳm.
Rừng
trúc thổi khúc quân hành văng vẳng.
Trời
Điện biên mây trắng phía lưng đèo…
Yên
Bái-Điện Biên Phủ, tháng 3-2004
(1)-
Lãnh tụ khởi nghĩa chống Pháp của người Mông. Cuộc khởi nghĩa của ông kéo dài từ
1918 đến 1922.
(2)
Thơ Lec-môn-tốp.
(3)-
Nguyễn Quang Bích (1832-1890). Lãnh tụ của phong trào Cần Vương chống Pháp ở
Tây Bắc. Ngư phong thi tập là tập thơ rất có giá trị của ông, phản ánh cuộc
kháng chiến oanh liệt của nghĩa quân và phong cảnh hùng vĩ của Tây Bắc…
(4)
Cố nhạc sỹ Đỗ Nhuận.(5) Thơ Quang Dũng...
---------------
Đồng
đội Nguyễn Mạnh Hùng, ĐT: 094 5656 848
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét