Chủ Nhật, 16 tháng 2, 2014

HẬN NAM QUAN*



Nhớ đồng đội mặt trận Lạng sơn

Chiến trường nuốt chửng đời trai
Rừng khuya xóm vắng đường dài vực sâu
Ngủ buồng con gái, con dâu**
Hương tình phảng phất mái đầu tuổi xanh.

Thời gian đớp tuổi hơi nhanh-
một tên ăn cướp giỏi săn con mồi
Một miền ký ức xa xôi
Một món nợ đời chưa xóa còn treo…



Những năm chiến trận hiểm nghèo
Cố che nét mặt đăm chiêu tuổi hồng.
Lũ về gầm réo khúc sông
Một vài thây xác bềnh bồng trong mưa.

Chiến tranh mãi mãi là thừa
ông cha mình đã đuổi xua bao lần.
Nửa đêm tỉnh giấc thất thần
Tưởng như nằm cạnh mộ phần bạn ta***

Nén nhang thắp nhắn hồn ma.
Có gì oan khuất về nhà: Mẹ ơi!

* Nguyễn Trãi tiễn Cha Phi Khanh đến ải Nam quan
** Tháng 3/1979 cùng đồng đội ngủ ở những nhà sàn Tày, Nùng vắng chủ, sáng qua kẽ liếp thấy lược gương ở đầu gường, ổ rơm có sợi tóc dài, phảng phất đâu đây hương đàn bà, con gái.
***Cuộc hành quân từ Văn Quan đến Chi Ma (1980), đêm xuống ngủ luôn bãi tha ma, đầy mộ mới cũ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét