Đất nước trường tồn sau lớp lớp người đi
Mất mát đau
thương chẳng nói gì
Ôi ! những
con dân, muôn đời ta mắc lỗi?
Họ lặng thầm
có đòi hỏi gì đâu?
Những linh hồn
trắng trong về chín suối
Vẫn ngoái đầu
về khói bếp, vườn xưa
Quá khứ ấy đã
trôi về biển cả
Sóng hiền
hòa, mây tỏa núi mờ xanh
Chưa có em
yêu nhưng mẹ các anh
Vịn mòn
cửa ngóng con khi chiều muộn
Anh không
sống cô đơn nơi chiến trận
Những linh hồn
lấp lánh kiếp kiếp sau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét