Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

35. CÔ ĐƠN TRONG LĂNG MỘ


Những ngày vắng lặng nhiều hơn cả. Buồn quá, chẳng có việc gì. Cuộc đời 16 tuổi có chi nhiều kỷ niệm mà nhớ. Nhớ anh, nhớ mẹ, bạn bè, chiến trận, thầy cô, Kinh thành mãi,... cũng chỉ có thế. Còn nhiều chuyện vớ vẩn, không ấn tượng nhớ sao nổi. Ăn mặc gì ư, học bài nào, ngày nào cũng nhoà theo, mà lại hơn 1000 năm rồi chứ. Ngay bữa chiều đến sáng sau đã quên ngay tối qua đến nhà mình ăn cơm, uống rượu, đọc thơ, chơi bài với bố mẹ mình có vợ chồng viên quan nào. Ngay cả vua mình chỉ nhớ nhất  một sáng mồng 2 Tết, theo tể tướng vào cung cùng các bạn con quan, con người hầu đều được vua lì xì, long bao lì xì đẹp có con rồng bay lượn mà trong có mấy đồng. Quý nghi lễ trang trọng, chẳng bù cho một túi giấy như giấy gói thuốc bắc mà ai đó  tới thăm tể tướng cố ý bỏ quên trong gói quà, cơ man là tiền mà không thể trả lại... Nghĩ thương mẹ anh khoá nghèo nuôi con ăn học. Những người khổ thế mà trung thành, dũng cảm, tình yêu tuyệt đẹp.
Như thế sẽ là dịu êm, sẽ tốt cho em, thưa HDN hiện tại và anh Bảo Phải Nghe ở tương lai, hãy cư xử phải đạo, chiều lòng mong muốn của em đây quá khứ. Rày nay tới mai sau, các anh cũng không vượt xa, chạy trốn về xa tít phía tương lai hay trơ lì, quẫy đạp vào hiện tại.

36. BÁM  DÂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét