Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

25. GIAO ĐẤU BÓNG ĐÁ ĐÔNG - TÂY



Văn minh lan truyền nhanh, phương Đông chơi bóng đá muộn song không kém phần sôi nổi và láu lỉnh nhất là khoản đá rừng, cá độ, dọa đánh trọng tài. Bóng đá hấp dẫn sự sống trên hành tinh, phải cho thú rừng chơi môn thể thao này. Các môn văn hoá - thể thao cổ truyền mỗi loài tự ôn luyện bảo tồn và phát huy nếu không muốn bị thoái hóa giống loài.
Bác sỹ Mom không muốn sao chép y trang kiểu FIFA, cô vào mạng tìm hiểu lịch sử túc cầu các quốc gia, châu lục và tự xây dựng luật bóng đá mới mà cô đặt là Luật NOFA. Theo đó, trận đấu gồm bốn đội thành hai cặp đối kháng chơi cùng sân, bốn khung thành, bốn thủ môn, cùng đá hai bóng, song chỉ cầu thủ đội đối kháng nhau mới tính ghi bàn. Kiểu này thì cầu thủ người tha hồ bán độ.
Bác sỹ còn tinh vi hơn ở chỗ thiết kế giầy cho từng cầu thủ, đá vào đâu con chíp ở giày ghi lại truyền vào máy tính thông báo các chỉ số về cầu thủ, lực sút, hướng, vị trí trên sân, vị trí giầy đá vào bóng... nhưng không cho cầu thủ biết.
Xong việc thiết kế, viết luật cô thông báo về Sở Thể dục Thể thao thành phố Phan-xi-bao, được chấp nhận và hứa cung cấp đầy đủ đồ dùng cho cuộc giao hữu Đông - Tây ở sân vận động rừng phía Đông. Vé phát ra, người mua đặt kín chỗ, các hãng truyền hình xin mua quyền phát hình, tài trợ nhiều vô kể. Đồ dùng, phần thưởng, thực phẩm bóng đá không có chất đô-ping được máy bay thả dù xuống sớm hơn yêu cầu cho bác sỹ Mom làm trọng tài kiêm huấn luyện viên luyện cầu thủ chơi theo Luật NOFA.
Đội tuyển phía Đông do gấu anh áo nâu sẫm làm đội trưởng, các đội phía Tây do gấu trắng, phía Đông Nam do gấu đỏ, và Tây Bắc do gấu đen làm đội trưởng, mỗi đội có bảy cầu thủ: đội trưởng gấu, thủ môn voi, hai báo, hai sóc, một khỉ, được thay cầu thủ thoải mái.
Cái gì tròn tròn xem ra cũng đều được động thực vật thích, được bóng chúng bỏ cả học để chơi, các thú cụ lúc đầu thờ ơ sau thích, cả rừng đến cổ vũ chúng tập luyện.
Giờ khai cuộc đến, người xem trèo cả lên cây cũng được. Trọng tài Mom trang phục kiểu tài tử xiếc thú, xinh và kiêu quá, cổ động viên reo mừng đến rách cổ họng.
Còi khai cuộc. Hai quả bóng  lăn lộn, bay bổng chạy lập bập trên sân cỏ, người xem loạn cả mắt. Voi giữ thành dễ sợ, vòi và đuôi quất túa rua, voi đá bóng bay từ sân này vượt sang khung thành sân kia. Các đội trưởng gấu lấy cái thân to hơn Marađôna che bóng khiến cái nhanh nhẹn của báo gần như bất lực, nhưng rượt đuổi bóng thì cầu thủ nào cũng mơ được như chân báo đến 80 km/h. Khỉ giỏi kiểu cầm bóng, nó lấy tay xoay chuyển rồi đá về cho gấu. Sóc nhẩy lên lưng, cổ các con khác dùng đuôi đập, răng nhá làm kẻ cầm bóng nhột nhột mất bóng, sóc cướp được bóng chuyền ngay cho báo.
Đá mãi cũng có bàn thắng, Gấu anh lợi dụng voi xoay thân chậm, nhận đường chuyền của khỉ ghi bàn thắng đầu tiên, vào lưới đội phía Tây trong tiếng reo vỡ rừng của cổ động viên người và thú, cây gẫy không sao.
Đội Đông Nam hơi bị yếu do ít luyện tập, thủ môn đội phía Đông chắc quen biết đội hàng xóm nên phát bóng mạnh về khung thành đội Tây Bắc, con báo băng lên hất cho khỉ ghi bàn.
Thủ môn đội phía Tây biểu diễn bóng, nó kẹp vào ngà lấy vòi quắp, định xông lên sút vào lưới đội phía Đông theo kiểu thủ môn Chi-la-vét. Sóc  nhẩy lên ngay, nó cù cắn vào chỗ nhột trên cổ voi kiến nó buông bóng, báo kịp thời sút rách lưới đội phía Tây ghi bàn thứ hai cho đội áo nâu sẫm, bóng bay ra rừng, mấy cổ động viên tóm được, giấu biến.
Trọng tài Mom bị la ó bởi không theo kịp cầu thủ, bị nghi là thiên vị đội phía Đông nơi cô đặt trạm, chung tài nguyên với bầy thú. Người xem quen Luật FIFA, ở đây là Luật NOFA, trọng tài chẳng phạt con nào.
Kết thúc trận đấu sau một hiệp kéo dài 100 phút, đội phía Đông thắng đội phía Tây 2-1, hai đội Đông Nam và Tây Bắc hoà 1-1. Một huy chương vàng cộng cúp NOFA hình nữ thần trong huyền thoại Hy Lạp, ba huy chương bạc được lãnh đạo ban ngành thành phố Phan-xi-bao trao tặng, hoa tung lên, pháo bông nổ sáng lấp lánh một buổi chiều vui vẻ, sảng khoái, hết xì-trét.
Chưa thấy phần thưởng cho trọng tài ở trên bục cao đang vui vẻ vẫy hoa chào khán giả. Sau cùng, Bác sỹ Bô Bô đại diện lên tặng trọng tài Mom bó hoa tươi thắm, chiếc còi vàng lấp lánh, một phong bì to, tiếng vỗ tay vang lên rồi cũng ngớt. Cái đầu Bô Bô tròn như quả bóng, con khỉ lấy trái bóng ném vào, lại cười vang sân. Bác sỹ Mom có vẻ không hài lòng, nhưng thủ tục là thế.
Vạt rừng bị giẫm nát, không sao người thú đồng thuận, hài hòa vui vẻ cùng dọn dẹp, trồng lại. Cuộc vui nào cũng kết thúc để trở về ngày đời thường nhật.
Mom bật vi tính xem kết quả, hóa ra bọn thú phạm vô số Luật do cô đặt ra mà trên sân cô không thể biết, con sóc, bạn gấu em dùng răng cắn nhiều lần vào các đối thủ, nhiều con đá xuống đất, đá vào không khí và đá nguội. Cái luật rừng vẫn gần như chủ đạo được lẩn dưới cái Luật thành văn. May mà cô không phải dùng cái roi điện bằng cái đũa giấu trong người, nếu dùng thì trở thành trọng tài sát thủ.
Cô buông bó hoa trên bàn, treo còi vàng vào bộ sưu tập rừng xanh, mở thư thưởng. Trong bì có  giấy chứng nhận Trọng tài quốc tế bậc cuối, có tiền thưởng và thư của ông đầu quả bóng. Mom mở xem hóa ra Bô Bô thông báo sắp ly hôn với sư tử nhà, hứa cho Mom tu nghiệp ở rừng A-ma-zôn tận xứ Mê Bóng Đá để làm luận án tiến sỹ, Bô Bô cũng đi để bổ túc bằng giáo sư động thực vật theo chuẩn quốc tế, rồi ông thổ lộ tình cảm từ lúc gặp Mom lần đầu ở Đầm Sen, đến những ngày cô làm trợ lý ở Viện nghiên cứu, và tương tư gần đây.
Các hoạt động của con người không đi đến tình thương, cảm xúc đẹp đẽ, tình yêu lãng mạn mà chỉ là công việc, khoa học, quyền lực, tiền bạc, thành tích sẽ là vô nghĩa. Hiển nhiên là thế.
- Ôi bố già, chuyên môn giỏi thật, đa tình râu rễ si, bạc bẽo tột cùng. Chẳng biết có đuổi sư tử nhà vào rừng không - Mom thốt lên một mình chẳng ai nghe.
Bác sỹ mơ màng, chẳng biết nhung nhớ ai? Tiếng rừng mùa thu dìu dịu ru cô vào giấc ngủ.

26. ĐỐI THOẠI VỚI NHÂN VẬT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét