EM GÁI THÀNH PHỐ
Thành phố khói bụi đất cát, xăng xe,
rác hè hôm nay có cô bé trong ngôi nhà nhỏ hơn, cũng căn phòng riêng xinh xắn
trên tầng, có cửa sổ hướng Ðông nhưng hẹp hơn. Thành phố hôm nay cái gì cũng
nhỏ khi ngươì dày dặm lên. Cô bé chống lại chen chúc chật chội bằng mộng mơ bên
ban công, bằng trang sách vở, bằng... trang mạng Nét ban đêm tốc độ cao nhất,
bằng những đồ ăn mà cô đi chợ chọn lựa sành điệu, khéo bếp làm cơm cho ba má,
em trai,... và bạn bè. Nhiều khách đến chơi nhà thấy vậy lại than thở con mình
sành sỏi nơi nhà hàng, quán cóc!
Một lần cô vẽ tranh ngựa, con
ngựa thiên thần tím sẫm bay trong gió mà không thấy cô vẽ ngươì anh hùng hay
hoàng tử cưỡi ngựa. Nhiều lúc ba má thấy cô ngắm con tuấn mã, loay hoay muốn vẽ
thêm, rồi buông bút!
Ba má cô lo lắng bởi con gái
mình càng lớn càng tươi xinh, mộng mơ, không chấp nhận (bóng tình xếp hàng bên
cửa sổ từ giờ đi làm cho đến "bản tin cuối ngày"). Cô không ngao du
sành điệu, không hàng hiệu, cơm niêu, không chiều chiều du hý. Cô mặc, dùng
những thứ ba má xắm, bạn bè, bà con tặng trong những ngày lễ tết, sinh nhật hay
cùng bạn bè may theo mẫu tự vẽ. Một lần, bố cô đi công tác xa về tặng cho cô
chiếc váy trẻ em lớn, cô đã 17 vẫn vừa, cô rất thích. Mỗi lần vận đồ lại ôm cổ,
cảm ơn ba .
Chồng con, làm ăn, học hành,
mai đây... ba má đôi lúc thở dài?
Một sáng sớm tinh sương cuối
tuần, cô giáo xách giá vẽ, đi trên công viên thành phố, ngắm cỏ cây ra hoa, xem
chim, thú nào mới về,... Cô đi trong nắng bình minh, ... và lộ vẻ đẹp kinh
thành kiêu sa nghiêng bóng xuống mặt hồ long lanh ánh nước in mây trời. Cô tự
tin, cảm thấy thế.
Cô thoáng buồn, buông mắt nhìn
khoảng hồ tím ngắt màu bông hoa súng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét