Mệt mỏi, ta
ngủ gần như suốt ngày. Con sấu sọc phải lấy lá cây đập chân gọi ta dậy, à hôm
nay chúng mày cho chị ăn đồ biển, hoa quả rừng tươi, lại cắm hoa trong hốc, dã
nhân này có vẻ tiến hóa tốt. Chị sẽ dạy để em sớm về sở thú hay vào phòng thí
nghiệm ở viện lão Bô Bô thì tha hồ tiến bộ, ăn chuối, uống sữa tươi tiệt trùng
đóng hộp, nước ép trái cây, hoa quả bốn mùa cho sướng,... rồi biểu diễn cho
khách tham quan.
Tối nay
24/12/2003, thành phố Phan-xi-bao rực rỡ ánh đèn người vui bên những cây thông
Nô-en. Có ai nhớ gọi ta không? Lạy Chúa! Con lỗi chi mà đọa dày? Lũ thủy quái
biết gì Giáng sinh, chúng vô thần, vô dạo. Cái hồn nó nhỏ bằng hạt vừng, bao
giờ thành người đây?
Dù sao ta
vẫn hướng về nơi ấy, cầu nguyện cho đời, nguyện ước cho ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét