Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

Những ngày đến với 1000 năm Thăng Long (lời ngỏ)



          Trở về Kinh thành Thăng Long -Hà Nội bằng cánh chim sắt xé gió luồn mây. Sương sớm đặc thơm sữa Mẹ, trắng màu áo mỏng Em vẫn mặc gặp anh. Thảo thơm mùi khói bếp chiều 30 Tết, hương đào, hương quất đâu đây.

          Đi trong sương, sương choàng ôm ấp, trôi lạc ngõ nhỏ, ngơ ngác ngã ba. Cứ đi, trở về theo ngọn gió mùa Xuân. Kìa bóng Kinh thành ẩn mờ sương khói; rêu xanh buồn tủi, cỏ đẫm sương đêm.

          Có bóng em xinh, thướt tha tà áo, lòng anh nâng niu, tìm em, em ẩn hiện.
       Sống hết mình, đi xa vẫn nhớ. Thăng Long ơi! Hà Nội ơi! xưa cũ - nay-mai. Hồn anh nơi đó, gửi vào trong gió về bến bãi Sông Hồng.

          Giao mùa năm nay thức lắng nghe đất chuyển mình, nghe lời gió hát, ngửi hương đất trời. Nhận tình em vọng từ thiên cổ.
- Thắp nén hương gửi về xưa cũ;
- Cạn chén sầu cho đời suôn sẻ;
- Thắp nén nữa, cầu hồn tương lai.

          M. về Kinh thành Bến Ngự-Sông Hương, giọt sương xuân hôn nụ mai vàng. Kinh thành Huế ơi!  một thời ly biệt, một thời mang viên gạch son, máu đỏ ra đi?  S. ơi, sao Tết em xa Hà Nội, sương mờ trên biển có xanh không? Sóng vỗ dưới thân tàu có làm em thức nhớ ai?

       Xa quá- gần đây- xa vắng quá. Anh  lang thang chiều 30 Tết, thức suốt đêm giao thừa, nhìn đón mưa xuân, mong ngóng bất chợt Em. Cuộc đời dâu bể, nhớ về Bến Mơ. Bó hoa, hương thơm tự ru hồn mình, những dòng tin nhỏ, nặng tình ai thương?

 Anh chỉ có Kinh thành mờ trong sương; 

Có bóng em xưa nay xinh đầy ánh mắt. 

Có ánh dương ngày dài không tắt. 

Có vầng trăng mờ trên tháp phố rêu phong. 

 

Mẹ ngóng đợi con chiều nay về bên bếp lửa. Con thủy chung với tình yêu Kinh Thành - Em dáng Mẹ. Ôi tháng năm trôi hoài trên đất Mẹ, Mẹ ơi! Một phần hồn phiêu bạt, một phần hồn thoát ra từ chân Thành cổ Thăng Long một phần đời cát bụi bến Phà Ðen.

(không có trong bản in)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét