Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

CHIẾC DÙ CỦA MẸ- ANH TẶNG EM

        Mai sinh nhật em, tuổi học trò đến ngày sinh nhật háo hức lắm, mời bạn thế nào, vui ra sao, nghe vàdddáp lời mừng, rồi nhận, tặng quà nữa. Với tôi, hồi đi học chỉ đi mừng sinh nhật bạn vài buổi (thời ấy không sôiddộng, bày biện như bây giờ). Không kịp làm sinh nhật cho mình thì tuổi thơ vội ra đi vào những miền xa lắc với những tháng năm phải quên mình, nhưng tôi không quên em.
        Tôi nói thật việc xin của mẹ- Em cươì nhỏ mà gương mặt vui tươi, má hồng, môi hồng duới ô có chút ráng hồng. Một hình ảnh ấn tuợng về nét đẹp con gái đọng mãi trong tôi.

      Ðến 20 tuổi (hơn 2 năm sau) tôi mới nghe ngươì ta nói con gái thường khôn, hóm hỉnh, láu cá hơn con trai ít nhất hai tuổi đều đều tăng, cộng dồn sau mỗi mùa xuân  riêng năm 18 tuổi khôn trước 3 tuổi). Theo công thức đó, bây giờ tôi mở bảng tính thì trí khôn con gái, đàn bà (già) theo mức sau:
          - Mai H tới xem M xinh, vui thế nào?

           Cứ luỡng lự chua về, mưa (bột) đủ thấm qua lá rơi xuống, em lấy ô kéo tôi lại gần. Tôi gần em hơn và nhận thấy rõ hơn mùi con gái ở em thơm đến dễ chịu, em bắt đầu run run khi tôi lại gần. Ðược thể, tôi nhìn gần hơn nét mặt em, muốn thu nhận hình ảnh đẹp, hít ngửi rồi lại ngắm và tôi quyết định liều hôn vào môi em và chọn đường chạy ra ngõ nhưng lại hôn vào má nên bước vội, xấu hổ.
         - Anh chìa má trái ra "trả nợ".

         Mùa Thu, sắp đến ngày sinh nhật tôi thì tôi theo bạn trai ra đi... với nhiều mùa sinh nhật của em, tôi không thể về,...

        Ngày trở lại ngõ nhỏ, mẹ tôi hỏi:
-         Con yêu nó thế nào mà để nó đi lấy chồng ? thỉnh thoảng về nhà ngoại gặp mẹ nó chào ngoan và... vẫn dùng ô hồng đi trong mưa, nắng.
-         Con chưa yêu, thật đấy mẹ ạ!
Một lần khác, tôi vừa rời quán nước về nhà thì đụng em ra ngõ.
-         Lấy vợ đi anh ơi;
-         Lấy ai được hở em?
-         Lấy em gái em;
-         Ðừng đùa, em nó có ngươì yêu sắp cưới, ngày nào chẳng đi qua đây. Tôi hơi bực, nói tiếp:
-         Em bỏ chồng, anh lấy em?
-         Có dám thế không?
-         Dám đấy, sao lại không, chúng ta yêu nhau từ tuổi nhỏ, em quên rồi sao?
Em nhìn tôi với vẻ mặt hơi buồn mà vẫn xinh, em xin phép đi tiếp, chiếc xe ô tô đợi em đang đậu ngoài đường, kéo nhịp còi tiễn biệt tôi.
  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét