Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

Quán Bằng thổ


Tôi đến siêu thị nhận hàng, theo chỉ dẫn của cô nhân viên chiều khách:


 hổ nhồi bông, sư tử đá  từng đặt ở cơ quan công quyền cấp tỉnh, bộ
Rất nhiều nhà hàng, nhà ở treo đầu bò tót, bò nuôi loại hung dữ, treo tranh xứ Bô-hêm in con hổ, con báo, ngựa nhảy ưỡn... tôi nói xa gần, bữa sau tới không thấy, chắc chủ nhà cho ngay vào thùng rác. Tay hàng xóm rất ngạc nhiên nói với tôi "anh biết phong thủy, em xem sách đúng như anh nói, anh đặt đồ treo gương trong nhà như sách".Hắn cho tôi xem sách thì thấy đúng thế, cũng là ngẫu nhiên, tôi nghe lỏm đâu đó chứ  có sách vở gì đâu. Sách này nhiều lắm, tôi nhìn thấy trên giá trong phòng mấy tay cò đất ở Mỹ Đình.

chiếc lá xanh trên cành
một cuộc đời nho nhỏ
bạn tình cùng trăng gió
với trời xanh bao la
chiếc lá vàng bay qua
chiều thu nay gió thổi
cỏ cây buồn bối rối
trái tim người đang yêu
lá vàng ơi rơi mau
cành ơi đừng vương víu
cho chồi non líu ríu
mưa xuân đùa trên cây
đường phố chiều xuân nay
dòng người đi thong thả
sao tóc em vội vã
bay xòa trên má anh
lá vàng chân bước nhanh
từ trời xanh rơi xuống
chẳng có gì phí uổng
sống cuộc đời thanh cao
vòm lá xanh lao xao
hát tình ca cùng gió
anh nhìn về nơi đó
thấy một dòng sông xanh

       S tinh tế chữ nghĩa, tôi thì vô tư viết ào như cơn gió, như sóng vỗ triền đê mùa nước sông Hồng .



 tranh minh họa

Tôi mở máy tính, gài đĩa mềm mở files luận văn. S mở tập luận văn đóng quyển, nêu những chữ nghĩa cuối cùng sau nhiều lần hai đứa trao đổi đĩa và sửa chữa theo ý đồ người thuê. Tay nghiên cứu sinh không vừa, anh ta (tôi đoán là trai do coi nét chữ viết bên lề) yêu cầu chúng tôi dự báo, so sánh xu hướng phát triển của kinh tế ngoài quốc doanh theo đề xuất kiến nghị tạo môi trường kinh doanh bình đẳng. Hắn không thích "kiến ăn chay" (kiến nghị suông như bố M vẫn phê), hắn muốn có kịch bản cho giải pháp và kiến nghị.
Đọc nhắn tôi buồn dại mặt, không muốn trả lời nữa, cuộc đời nào cũng phải thực tế như những bước hành quân rừng Tây Nam hơn 10 năm trước. Ngày ấy, có anh lính chú ý nghe nhìn tiếng chim hót, không bước vào dấu chân người đi trước,…quả mìn "râu tôm" đầy chất độc nhảy nổ đã cướp mất tâm hồn mộng mơ kèm theo nhiều đồng đội trọng thương… Em xa quá làm sao anh tha thiết?. S vui vẻ bước vào bỗng lặng thinh nhìn cái mặt đáng ghét của tôi chưa hồi tỉnh:

 

Chuyện bên hồ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét