XE ÔM ÐOẠN TRUỜNG
Làm
gì cũng có "Luật chơi", thành phố cấm xích lô thì xe ôm lên ngôi. Tôi
dắt "con xe 81 đời áp chót" nhập hội đầu ngõ. Tay cai xe đã 7 năm ở trại về mở hàng bán quà
nước, gờm gờm nhìn tôi. Nghĩ trước nó sẽ sinh sự, tôi đến ăn quà sáng trình
làng đôi lời phải trái, mời hắn và anh em trưa nhậu ở quán bia nửa trong nhà
nửa chìa ra hè phố, một trận nhòe. Hắn thông báo "luật chơi":
-Tôi xin suất
chạy xe đêm và hai ngày nghỉ, không thường xuyên vì còn phải chạy xe cho sếp.
- Mày thiếu đói thế ư?.
Nghĩ thằng này ở tù về xưng mày
tao kiểu "hảo hán", đừng hòng tao xưng em với mày, dù sao cũng quen mặt cả vợ, con mày,
tôi trả lời:
- Tôi chạy xe, tích tiền sang năm
lấy vợ!
- Em đi học,
trọ trong ngõ, mẹ ốm muốn kiếm thêm đồng thuốc nên muợn xe làm ăn. Tôi hỏi:
- Anh đến
thăm mẹ được không ?
Chú trai chối, mấy tay xe ôm túm cổ áo bảo "Mày lừa bọn
tao thì tan xe ngay". Chú bé sợ quá nói thật:
- Em cần tiền ăn học, nhà em nghèo, em xin các anh cho chạy
xe để sống.
- Mày nói thế nghe
được, sao lại dối trá;
- Nghĩ các anh thương người ốm, trước sau thì em cũng nói
thật.
XE ÔM 10: thú tội
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét