Một
đêm trăng đầy trời, mây trốn mất tiêu, trăng suông lành lạnh trơ trơ, anh em
gấu vào rừng chơi, trước mặt là bãi đất rộng cỏ xanh mượt lấp lánh, có tiếng
nhạc du dương rồi lại nhộn nhịp hòa với tiếng chân nhún, tay vỗ. Chúng tiến lại
gần thấy một nhà bốn gấu đang nô đùa. Nhớ lời bố mẹ dặn chú ý nơi lạ, anh em
gấu chầm chậm tiến lại. Chà! Nhà gấu nào vui quá nhỉ, có con gấu gái xinh quá!
Lại cài nơ trên đầu, mà chúng nhảy múa điệu gì lạ quá! Chân đập đập, nhún nhảy
nhưng di chuyển chậm?
Gấu
anh gậm gừ, thổi phù phù phát tín hiệu loài gấu nhưng không thấy tiếng đáp lại.
Rõ ràng không phải loài gấu chúng ta dù hình dáng họ y trang. Gấu em mải nhìn
gấu cài nơ đến lúc giật mình bởi gấu anh cấu vào vai:
-
Về đi em, đây không phải chỗ của chúng ta.
Về
nhà chúng kể chuyện này cho gấu bố nghe. Gấu bố bảo đấy là gấu gỗ, gấu mồi, gấu
giả đó! Trong rừng, nhiều lần lũ hổ, báo, bọn khỉ khôn ngoan khỏe mạnh còn bị
mắc bẫy bởi ham con mồi, bọn cáo chồn tặng lại vô số đuôi cho bẫy. Gấu bố vỗ
vai khen gấu anh:
-
Con lớn rồi, cứ thế. Nếu không nghe lời bố hôm nay thì anh em con đã vào rọ
rồi!
7. ĐÁNH SÓI CỨU NGƯỜI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét