Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

7. THÚ RỪNG LUẬN “TỘI’’ BÁC SỸ MOM



          Gấu bố :
          - Tôi biết, bên rừng phía Tây còn cô công chúa ngủ ngàn năm vẫn tươi hồng hơn cô bác sỹ Mom son phấn tuổi hai mươi ba. Mấy thời đại trôi qua, biết bao nhiêu hoàng tử, vua già, tướng cướp, nhà buôn,… hóa cây si, tảng đá mà cô không cần biết. Nếu có ông tiều phu đốn củi hoặc có lâm tặc nào phá rừng, cây đổ để cô bật miếng táo tàu ngâm nước thuốc độc mà mấy bà bán rong lừa đảo, ô-sin “trộm cướp - ghen tuông” mua về hại công chúa lúc mười sáu tuổi.
          - Công chúa sẽ thành Chúa rừng thay cô Mom. Một nước có thể hai vua, rừng không thể một ngày vắng Chúa!
          - Các con đồng ý cho công chúa làm Chúa rừng Đông - Tây? - Không có con thú nào trả lời. Hình như chúng không thích sự hiện diện của loài tiến hóa, đang tiến hóa như người và dã nhân? - Gấu mẹ hỏi được đáp lại bằng im lặng vô tư lự.
          - Chắc Công chúa dễ thương lắm. Cô không véo tai, lườm nguýt thú nhỏ, bắt các con thú bé đá bóng với con lớn. Cô không bắt ngựa thồ nặng, không bắt anh em nhà gấu hầu hạ, cô không dùng kẹo bùa mê thuốc lú để thú rừng quên cái gốc tích tổ tiên, cô không giống Mom lăng nhăng với lão Bô Bô, không bắt các em thú nhỏ làm bài tập lớp trên. - Chú voi rừng hất vòi kiêu hãnh. Cái tinh ý của voi vẫn cạnh tranh với khỉ, đười ươi.
          - Chán cái cô bác sỹ vui đâu chầu đấy, khám bệnh định kỳ cho gấu chỗ nào cũng nắn bóp đến ứa cả mật ra. Lại bày trò đá bóng NOFA rừng, Luật rừng chưa đủ sao? Tưởng ngoan, hóa ra nghịch, hồ nước mơ trong rừng không xuống lại ra sông tắm, bày đồ khiêu khích cá sấu, dã nhân và mấy ông du lịch bụng phệ râu xồm, may mà gấu trắng, gấu anh không chết chìm. - Báo lè lưỡi chê bai, rãi phều lên cơn đói.
          - Cô Mom còn giấu tội khám rừng, bắt khỉ bẻ cây lấy trầm kỳ, cho voi uống thuốc rụng ngà, bắt thú đào bới tìm kiếm kim cương, đá quý xước hết móng của chúng, dùng thuốc kích thích làm hươu mọc sừng nhung mỗi tháng cắt một lần như mấy nhà nông lạm dụng hóa dược nuôi trồng rau mầm mùa Đông xứ Bắc. Hứng lên, bày trò thú rừng tỷ thí đánh nhau, mà phần thưởng là vài cái kẹo cao su,…-  Khỉ già nghiến răng kết luận.
          - Khinh thú già, yêu thú trẻ, có khi còn đồng lõa với dã nhân để “đào tẩu”. Nhà voi tôi to lớn mà cô Mom có cưỡi bao giờ? - Voi già nhả bã chuối ra cười híp mắt.
          - Dạy dã nhân có nên người hay được nó dạy lại thành quái nhân? - Lúc dạy học với tôi cô Mom quái lắm, bắt thú cống nạp của rừng mà dạy cái kiểu bài lớp trên thì bố chúng cũng “chết”.
          Thú rừng họp dưới sự chủ tọa của Hội đồng già rừng. Chúng rất buồn bực bởi vắng Mom một cách không thuyết phục. Lời tường trình của gấu trắng khó tin bởi nó mới về. Còn gấu anh thì bực tức, nó muốn làm cái gì đó để sáng rõ sự việc. Gấu anh đề nghị biểu quyết tìm hay bỏ bác sỹ Mom. Rừng họp cả tuần, xác xơ cả bãi cỏ mà chưa có quyết định.
          Cuối cùng thì, khỉ già bảo:
          - Ai yêu cô ta cứ việc tìm, nhà khỉ chúng tôi thì có cô cũng như không, nhiều lúc ngứa cả thân.
          - Chúng ta không thể sống bạc bẽo - Gấu anh thét lên.- Nếu không có bác sỹ thì cái vụ nhà khỉ bị bệnh ngứa có lẽ gãi đến lột da. Tôi yêu cầu rừng hãy tìm, còn nhiều việc nữa. Cô Mom về với dã nhân thì rừng ơi! Chúng lượm hết rồi.
          Gấu anh cứng cỏi cự lại các ý kiến thờ ơ và được Hội đồng già rừng đồng ý giao toàn quyền điều tra, truy xét, tìm kiếm. Gấu anh được huy động cả rừng, con nào không nghe đuổi sang rừng phía Tây.
          - Máy còn pin? Mom cho biết ngay. Công chúa mà thức làm chức Trạm trưởng thì Mom hết đường về, ngàn năm nơi thủy quái nhé - Tôi vội nhắn Mom.


8. NHẬT KÝ HANG THỦY THẦN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét