Rừng
thanh bình, gấu trẻ phải đi học. Gấu học môn: Gấu ngữ để biết sâu về loài mình,
về lối chung sống với rừng. Các môn thể thao thì chỉ ôn luyện vui chơi thôi chứ
nhà gấu tự học từ lúc còn bú. Hôm nay thầy gấu khoác áo màu hạt dẻ, đeo kính
trắng nhỏ xíu dạy môn quốc tế ngữ gấu. Chúng học ít thôi, thày cho ôn bài và
vui chơi tự chọn.
Gấu
anh tìm được đỉnh cao thoáng mát gần sông, nó mở bài quốc tế ngữ. Cùng loài gấu
sao lắm ngôn ngữ thế, không học khó giao lưu với bạn gấu Bắc Cực. Nó coi sách,
phát âm: Mật ong, sao lại gọi là “hố lầy”, xưng tôi lại hỏi “ai”, mặt trăng đẹp
là “măm” gấu ăn mặt trăng thành gấu “măm măm”, ngộ quá. Riêng gọi ba, má, bố mẹ thì giống nhau “pa pa, ma ma, me
me”.
Gấu buông sách, tiếng còi tàu như tiếng
thằng trộm huýt sáo, nhìn ra sông thấy chiếc tàu trắng lẫn với nước, bụng nó
to, mũi xả ra khói đen hôi hắc cả bờ sông đang sạch đẹp. Dòng sông vẫn có
thuyền bè nhỏ của người qua lại, nay sao có tàu to thế?
Chiếc tàu thả neo, từ bụng tàu chui ra
chiếc xuống đen với bốn người, nó nổ máy trườn vào bờ như rắn bơi. Bọn người
mang dây, máy nhảy lên bờ tiến về thảm rừng nhiều cây to. Chúng lặng lẽ đi, một
người ngậm tẩu thuốc chắc ông trùm, một tay đeo kính trắng ngó nghiêng thân
cây.
Ba máy cưa chạy xoèn xoẹt qua thân gỗ.
Lâm tặc rồi, rừng này có biển cấm người, súng cơ mà. Lần đầu được xem người
vụng trộm, gấu anh chú ý.
Cây đổ thì nguy quá, có con gấu nào ngủ
quên dưới gốc không? Chắc không nhưng còn các con thú khác thì sao? Chúng biết
gì về tai họa, có khi còn xem người cưa cây! Và nhỡ người nhìn thấy có bắt
không? Gấu anh nấp vào khe đá coi.
Rừng đổ rầm rào như trận cuồng phong,
tiếng kêu thất thanh của chim thú. Lâm tặc cười tàn nhẫn. Chúng bỏ về phía bờ
sông một cách đắc chí tiểu nhân.
Gấu anh chạy về báo cho họ nhà gấu ra
cứu những con vật bị kẹt dưới cây. Lâm tặc đã lấy cây gỗ đi, để lại bãi hủy diệt,
cây cối đổ nát, nghiêng ngả, lông chim tả tơi, tiếng rên rít của rắn, chồn,
thỏ, tiếng tru kinh hồn của thằng sói trước vũng máu con hoẵng bị thương.
Nhà gấu băng bó cõng, bế những con bị
thương. Sói mọi lần hung hãn đánh nhau giành mồi cũng bỏ đi trước cảnh tượng
vãi linh hồn mà đám lâm tặc để lại.
Con tàu phưỡn bụng nhổ neo chui lủi về
xuôi, lâm tặc lên xuồng. Một chiếc xuồng cao tốc khác đuổi theo, cuộc rượt đuổi
để lại vết sóng như người trời cầm bút tô màu trên dòng sông trắng, chúng mất
hút vào ánh chiều tím tái phía xa.
10. THỰC TẶC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét