Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

Ngày đẹp trời



          Nhìn thấy tia nắng sớm vào hang, gặp ngay dã nhân đã chờ cửa. Sấu sọc cầm cái lá chuối trên đó có các hình, chữ tạo bởi châm bằng que cách nét. Ta hiểu dã nhân muốn đưa ta đi chơi. Trả ơn thầy cô đây, trò này sớm hiếu lễ, lấy điểm cao hả!


          Nó chìa, giơ tay cho ta xem. Ô hô, sao nó tự trói. Thằng này lại giở trò gì? Sấu sọc qun, ôm chân ta như thúc giục. Đời thuở nào thằng chúa ngục tự trói để đứa tù dẫn giải? Nó vẫn cho rằng ta sợ nó. Mà phải thôi, người khôn ngoan ngày nay không vũ khí có thể thua một con cá sấu nhỏ đầy hàm răng sắc lẹm, huống hồ dã nhân thì nhìn đã đủ sợ ngất đi được. Ta đã quen.
          Lưỡng lự, nhìn thấy nó giăng tay như khẳng định sự an toàn cho ta. Lại cái chân nó cũng tự xích bằng dây rừng. Như vậy nó đi chậm, không chạy được và có khoảng cách với ta. Thôi khỏi lăn tăn! Làm chuyến du lịch mạo hiểm, có sấu sọc bảo hiểm.
          Mình ra khỏi hang, dã nhân đi trước. Nó bước thong thả, đến sấu sọc và ta. Hôm nay mình mặc bộ đồ chúa rừng, tiếc không có ngựa cưỡi. Dã nhân ngắm ta, không đến nỗi khó chịu.
          Chúng đi đến một vách đá, dã nhân và sấu sọc dừng lại cậy một tảng đá, hai, ba tảng đá nữa… Một cửa hang sáng mở ra, nó vui vẻ mời ta vào. Nét vui làm ta quên đi cái xấu, sợ ở hai cái răng nanh sứt mẻ trên một gương mặt đang muốn làm người.
          Mê cung đẹp mê hồn, chỉ có nước chảy, cánh dơi bay, gió thổi rung các lá cờ xí xanh đỏ, sọc dưa trên tháp các tòa lâu đài dát kim loại, đá quý như mấy thứ mô hình thu nhỏ của triển lãm kim hoàn hồi năm trước ở thành phố Phan-xi-bao. Phải chăng mày định cưới ta ở đây? Không đâu. Ai thích chứ Mom này phải về hỏi bố mẹ.
Giải  tỏa: Tôi nhận được thơ và cùng làm thơ với những bạn:
1. Bác sỹ Mom viết:
Em lấy người hay cưới dã nhân
Em lựa chọn, duyên tình tự nguyện
Em khát vọng một tình yêu vô hạn
Ly rượu đắng-đầy-ngọt-nhạt xuống rừng xanh.

2. Dã nhân bày tỏ:
Kiếp nửa người đời sống lang thang
Dog-khuyển thui, vịt- duck đầy xứ sở
Ta yêu Mom, yêu người, lòng trăn trở
Mãi độc hành 1.000 lẻ vẫn rên- rơ.
3. Gấu nói:
Đắng ngắt miệng một thời phai máu mủ
Đêm xoay tròn! Em gọi Mẹ, Mẹ ơi?
Cây thưa vắng, lửa rừng cháy khôn nguôi!
Người với người vẫn như ngày xưa cũ?

4. Bảo Phải Nghe thể hiện:
Yêu rừng như yêu Mẹ, yêu Em
Chẳng thể hiện gì hơn ngoài phòng chống cháy
Tràn trên trang viết
Yêu vợ nhiều và quý mến các con
Thế  là đủ cho cuộc đời không vô hạn
Trang viết dài, 60 năm nữa có còn không?
          Ngày nói thật

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét