Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

Ngày thứ mấy rồi?



          Dã nhân vui vẻ đến học. Trò ngoài hang, thầy trong hang, nó không nói được tiếng người nhưng hiểu hình tượng. Lũ có xương sống, có dây thần kinh thì con nào cũng dùng mắt "cú vọ" rồi chân chạy, tay bắt mồi. Ta sẽ cho mày bắt đầu từ văn hóa đọc.
          Sấu sọc giúp cô giáo ghép các phiến đá làm bảng trắng. Mình lấy viên sỏi son thay phấn. Bài đầu tiên học về con người. Mình vẽ hình người rõ ràng, trang phục nổi bật, thì dã nhân hú:
- "Ngợm".
- Người - mình lấy que đập vào viên đá ống, kêu vang, bắt dã nhân đọc.
- Ười…! - Nó gào lên.
- Người - Tức quá mình lấy que đập mấy cái, nếu nó ở gần phải “đánh” gãy que vì hỗn!
- Ngươi.
          Được rồi! Thiếu dấu huyền cái gậy (\). Nó vất vả cả buổi học mới đọc sõi. Chữ "Người”, sống đầy đủ đời sống con người thì ta đây còn khốn khổ chưa trọn kiếp con người. Màu đời nhiều lúc bạc trắng như vôi!
          Các chữ khác, thầy vẽ hình bắt trò đọc trước, mình cũng hiểu tiếng nó hú,  rồi bắt nó nhại lại tiếng của loài người. Dã nhân học nhanh, ngày khoảng 5 chữ.  Đến buổi sau nó quên, cứ ấp úng như ngậm hột thị, cái búi tóc bưởi 5 ROI lắc lư. Khi nhắc bằng tiếng hú rú của nó, dã nhân nhại gần đúng tiếng người.

          Ngày hôm nay

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét